Jump to content
Kieu Anh Huong

PHÍA SAU MỘT MỐI TÌNH, ..Anh từ đại ngàn bước ra..

Recommended Posts

PHÍA SAU MỘT MỐI TÌNH

Yêu tặng H

 

 

 

 

Anh từ đại ngàn bước ra…

Sau lưng là những cánh rừng đã chết

Tuổi 25, bất ngờ gặp em

Nụ hôn đầu, đắm say da diết…

 

Nhưng định mệnh, nào đâu có biết…

Anh phải rời xa, không một lời giải thích

Em ngóng hoài, tăm cá bóng chim!

Để rồi tan vỡ một tái tim !

 

Để rồi tan nát… một niềm tin

Với em, vạn nghìn lần, anh đã chết

Người lính ấy đã dã tâm cướp mất

Tâm hồn em… trinh trắng tuổi đôi mươi !

 

Em khắc sâu... oán hận mối tình đầu.

Hồ nghi cả thánh thần, trời phật...

Nào đâu biết, trái tim anh cũng nghìn lần tan nát

Bởi sự thật này, không thể nói cùng em !…

 

Anh từ đại ngàn bước ra…

Chất độc màu da cam, thấm sâu vào máu thịt

Nhưng anh nào hay, nếu không có một ngày

Chứng kiến nỗi đau từ người bạn lính

Khóc chia tay đứa con đầu lòng, mới sinh

Không tay, không mắt...

Ngỡ hiển linh... quái vật đầu thai ?!

 

Ôi, nụ hôn đầu đời đắm say…

Đêm diệu huyền bỗng thành đêm hoang tưởng

Vị ngọt đầu môi, bỗng thành chát đắng

Những ngôi sao xanh, bỗng lịm tắt rồi...

 

Không trốn chạy, nhưng anh đành phải quay lưng...?

Đâu dám nói, bởi anh biết, trái tim em quá nhân từ, độ lượng

Sẽ không thể bỏ mặc anh, khi từng tế bào đang dần lặng chết...

Em có tội tình chi để phải chịu nỗi đau này ?

 

***

 

Từ đại ngàn bước ra...

Nơi tội ác đã bị phơi trần

Nhưng không thể minh chứng cho tình yêu em nghìn lần sâu thẳm...

Dẫu vẫn biết sự thật luôn nghiệt ngã !

Mà sao tim vẫn nhói đau !

 

Lửa đã cháy ngút ngàn Trường Sơn..

Lửa vẫn cháy ngút ngàn Trường Sơn...

Dẫu màu xanh nhỏ nhoi, đang hồi sinh… loang lổ !

Dẫu vết thương đời, đang dần khoe sắc mới

Nhưng với anh,

Tình yêu em sẽ mãi mãi sẽ không còn

Dẫu nụ hôn đầu đời em dành cho người lính

Vẫn còn đây

Những phút giây đắm say, run rẩy...

Thiên thần !

 

***

 

...”Ôi , Chiến tranh! Chiến tranh!

Bạn bè ta, ngày nào...

Ai còn, ai mất ?

Bữa cơm quê một chiều Hội Lim

Thằng Hùng ngồi khóc

Thương ba đứa con

Nuôi mãi không thành người

Bởi chất độc màu da cam,

Bởi di chứng của một thời sốt rét

Bởi vết thương xưa dù nhiều năm liền vết

Vẫn nhói đau giữa lòng đời...” (*)

 

 

Hà Nội, ngày 12/04/2007

Kiều Anh Hương

 

(*) Trích trong bài thơ “Vầng trăng Trường Sơn năm 2000” (KAH)

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

LỜI CUỐI CHO EM

 

 

 

Ước gì trở lại ngày xưa ấy...

 

Để được yêu em đến hết mình

 

Để trái tim em, luôn rộn nhịp

 

Để tâm hồn anh, mãi an lành...

 

 

 

Hà Nội, ngày 12/04/2007

 

Kiều Anh Hương

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bài thơ rất hay, nhưng nghe cứ làm sao ấy; Nếu là chân dung của ông thì ông coi thường chị em chúng tôi quá rồi đấy. Hôn nhân cứ đâu phải sinh con đẻ cái; Nếu người ta yêu nhau thực lònh thì nói bỏ là bỏ sao?

Xét lại cái tâm đi !

 

Nếu nói sai thi mong KAH thứ lỗi cho

Người mơi tới Diễn Đàn nhé!

 

TH

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Mình cũng hứng thú với bài "PHÍA SAU MỘT MỐI TÌNH" của anh Kiều Anh Hương lắm, hôm trước mình cũng đã đọc mấy lần rùi, nhưng thú thiệt, vẫn chưa thông nổi bởi 2 khổ thơ sau:

 

Để rồi tan nát… một niềm tin

Với em, vạn nghìn lần, anh đã chết

Người lính ấy đã dã tâm cướp mất

Tâm hồn em… trinh trắng tuổi đôi mươi !

 

Không trốn chạy, nhưng anh đành phải quay lưng...?

Đâu dám nói, bởi anh biết, trái tim em quá nhân từ, độ lượng

Sẽ không thể bỏ mặc anh, khi từng tế bào đang dần lặng chết...

Em có tội tình chi để phải chịu nỗi đau này ?

 

Mấy câu này (in đậm, nhất là mấy chữ lớn) làm mình ko thể hiểu nổi cái ý của toàn bộ bài thơ. Có lẽ, mình ko đi lính nên chưa đủ chất liệu để hiểu, hôm nào mình ngẫm lại cái nữa xem sao?

 

Vì thấy bài thơ có những ý hay, có ý nghĩa nên NHD muốn hiểu cho đầy đủ nên nói điều này ở đây, anh KAH đừng cho rằng "cái thằng này mà bày đặt ... nói nọ kia" thì tội nghịp nha!

 

Thằng Hùng ngồi khóc

Thương ba đứa con

Nuôi mãi không thành người

 

Cái này cảm động và "Nuôi mãi không thành người" thì hay lắm KAH ui!

 

Cảm ơn KAH đã post bài thơ này!

 

NHD

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Xin phép anh K.A .Hương cho nguyetthao lanh chanh tí chút nha .

Hôm qua đọc bài thơ này có đoạn góp ý của Thaihành 482 nguyetthao định tham gia rồi bữa nay ghé qua trhì anh NHĐOÀN đã dành mic rồi .

Đây là bài thơ gây nhiều cảm xúc nhất trong những bài thơ của anh K.AHương mà nguyetthảo đã đọc . Những cảm nhận từ bài thơ theo nguyetthao thế này ( cho phép nguyetthao trình bày đễ thử xem khả năng trình độ về thơ của nguyetthao đến đâu nhé - cũng là cơ hội xin lỗi anh Đoàn về một vài những vô phép với anh ở nơi khác - Nếu không đúng anh KA Hương giảng giải lại nhé )

 

Hình như bài thơ nói về mối tính - tình yêu - một người bộ đội hồi hương trở về với một cô gái trinh nguyên .Và rồi người bộ đội chợt hiều ra rằng mình đả có ít nhiều hệ luỵ với cái chất độc màu cam .

 

Người lính ấy đã dã tâm cướp mất

Tâm hồn em… trinh trắng tuổi đôi mươi !

 

Không trốn chạy, nhưng anh đành phải quay lưng...?

Đâu dám nói, bởi anh biết, trái tim em quá nhân từ, độ lượng

. . .

 

Anh bỏ đi như một gã bội bạc để cố tình gieo vào lòng cô gái nỗi oán hận .

Anh tin rằng khi nói ra sự thật thì tâm hồn nhân hậu bao la của cô gái sẽ chấp nhận tất cả . Và đó là điều anh không dám bởi anh yêu cô gái ấy vô cùng .

 

Không biết nguyetthao suy nghĩ có đúng với ý tưởng hình thành bài thơ không nhỉ . Xin anh KAHương thêm thắt cho .

 

Nếu suy nghĩ của nguyethảo đúng thì anh Đoàn ơi : nó cũng có thể là một ẩn dụ cho những khác biệt giửa anh và nguyetthao về một nhân vật mà chúng ta vừa mới tranh luận ở topic khác .

hy vọng là "cãi nhau '" về thơ văn vẫn hay và dễ thương hơn những lãnh vực khác phải không !

 

nguyetthao

(xin anh KAH thứ cho cái tội quá sức tự nhiên của nguyetthảo nhé )

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Bạn Ngô Hữu Đoàn thân mến!

 

Trước hết KAH xin được cảm ơn bạn đã đọc thơ vì KAH biết NHĐ là một trong những "nhân vật" quan trọng của Diễn Đàn và có rất nhiều bàn viết hay. Thứ hai, bạn đã có những "bình luận" về thơ...

Thú thật, viết bài thơ này là KAH đang tự vấn lại lương tâm của chính mình mà lẽ ra, cuộc đời đã hoàn oàn đổi khác, nếu như mình không quá "hèn yếu" trước một sự thật nghiệt ngã của cuộc đời...

Trả lời và để làm sáng tỏ thêm mấy chỗ viết đậm của NHĐ, KAH chi có thể giải thích thêm như sau:

- Sau cuộc chiến, đúng là KAH đã gặp người ấy và hai đứa đã thầm yêu nhau... và dĩ nhiên, kẻ phản bội tình yêu ra đi không một lời giải thích thực sự là rất "DÃ TÂM"-chí ít với người con gái cũng đang tin yêu minh thật lòng và mối tình đầu bao giờ chẳng là "TRONG TRẮNG". (Cần nói thêm rằng, "thời" của bọn mình, tình yêu thiêng liêng và trong trắng lắm; Yêu, dẫug chưa một lần cầm tay, nhưng độ đắm say có thể còn hơn nhiều lần so với tình yêu của một số ít thanh niên "thời nay" khi mà họ sẵn sàng chấp nhận sống chung trước hôn nhân; Cũng cần nói thêm rằng KAH không có ý bình luận về hiện trạng này của xã hội...)

- Trong "cuộc tình" đó tác giả "không chạy trốn" có nghĩa là không phải buông xuôi tất cả, nhưng chí ít, tại thời điểm đó, hoàn toàn có thật một sự khủng hoảng tinh thần trước cái chết của những sinh linh bé nhỏ bởi những người bạn lính của chính tác giả đã dính chất độc màu da cam. KAH cũng đã từng sống trong vùng rừng trụi lá của đại ngàn Trường Sơn bởi chất độc màu da cam; Không có lý gì mình không bị phơi nhiễm; Chính vì vậy, hãy lặng lẽ rút lui để người mình yêu có một bờ bến mới tốt đẹp hơn êề hạnh phúc là cần thiết; Tuy nhiên, có thể sự hành xử này chưa thật "khôn ngoan" và âu đó cũng là thường tình với một người còn rất trẻ...

- NHĐ có thể đọc toàn bộ bài thơ : “Vầng trăng Trường Sơn năm 2000” của KAH trong trang blog của diễn đàn hoặc trên 360 Yahoo (Kieu Anh Huong' Blog).

 

Một lần nữa xin được cảm ơn bạn NHĐ và mong được thường xuyên trò chuyện cùng bạn!

KAH

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Chào bạn Nguyệt Thảo!

Bất ngờ quá vì vừa mới post xong ý kiến của KAH đến NHĐ thì mới đọc được ý kiến của Nguyệt Thảo; Cảm ơn bạn đã hiểu đúng ý của bài thơ và của KAH.

Chúc bạn hạnh phúc và có nhiều bài thơ hay;

KAH

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Gởi: Anh KIỀU ANH HƯƠNG

 

OK rồi anh Kiều Anh Hương (em hay xài OK cho lẹ, anh thông cảm nha)

 

Em rõ cái hơi lơ mơ cách đây mấy ngày rồi! Bài thơ này của anh em hứng thú lắm, cái tựa bài anh đặt cũng đẹp nữa! Hôm mới đọc lần đầu, em định rinh qua đăng ở weblog của em, nhưng hiểu hơi lờ mờ (như nói trên kia) nên chưa đăng. (Em nói thêm chút: Việc tự ý rinh bài người ta là "xâm phạm @copyright, nhưng mỗi khi thấy thích là em hay rinh ngay cho kịp thời, để khỏi quên, rồi xin phép sau, nếu cùng lắm thì lấy xuống lại cũng ko sao, hehehe... ! Trên internet, ghi tác giả, nguồn đường hoàng thì em nghĩ cũng không đến nỗi nào vì em cũng ko thu được đồng xu nào, nên cái copyright cũng dễ thông cảm). Trở lại bài thơ này của anh, em thấy vậy là ok lắm! Mặc dù là bài thơ tình, nhưng nó có thể làm một trong những bài thơ tiêu biểu nói về hậu quà chất độc mà da cam. Xin phép anh cho em rinh về blog của em đăng cho pà kon đọc chơi nghen? À, anh Hương cho NHD xin cái địa chỉ email với? sao dạo này diễn đàn không thấy cái nút PM đâu hết!

 

Còn cái anh nói em "nhân vật ..." thì em không dám nghe! Em chỉ ý kiến của mình về một số bài thôi. Tiếc rằng, vì thời gian, và ngồi trước máy tính công ty nên đọc rất rất ít bài vở của diễn đàn này. Em ý kiến ý cò ở đây thì cũng viết cho có ý kiến vậy thôi chứ không thành bài thành vở gì! Nhưng mà chỉ có ở thơ trẻ này em mới "nhiều chuyện" thế thôi, chứ ở các diễn đàn khác hầu như không có!

 

Em cảm ơn và hân hạnh giao lưu với anh!

 

 

 

Gởi: em nguyetthao

 

Hehehe...! có gì đâu, tranh luận hay cãi cọ, thậm chí cãi lộn cũng là chuyện thường, nhưng chuyện nào là chuyện đó thôi! Bạn bè thi hữu với nhau, mỗi người cũng có cái khác nhất định, khác nhiều tranh luận nhiều khác ít thì ít, có nhiều khi khác mà không lên tiếng cũng có! Mình cũng thích cái tính "dân chủ" của nguyethao lắm đó chứ ! Nói chung, trao đổi để hiểu biết nhiều hơn, thế thôi, tranh luận cũng có ích rõ ràng đấy chứ ! Mình cũng thường "ngang như cua" lắm nhưng xong là xong! Anh nghĩ, ráng giữa cho mình cái khách quan là ok, khách quan cả với chính mình, muốn nói gì thì nói (trừ chuyện chính trị, ngại bị tóm cổ, tướng ốm nhom như NHD, nếu bị nó đá mấy cái vào hông là ngủm củ tỏi liền! hehehe...)

 

Cảm ơn nguyetthao đã nói cách hiểu bài thơ trên, lâu lâu kiếm cài đề tài nào thảy vào đây "xem xét" chơi nghen!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

KAH thực sự cảm ơn ban NHD, mọi thứ cũng OK hết. Để nhiều người cùng đọc thì tốt quá còn gì.

Địa chỉ Email : Kieu_anhhuong@Yahoo.com; Lại nữa, nêu hứng bạn có thể gọi cho KAH qua số 0903435693; Nhất là khi nào ra Hà Nội thì nhớ kêu để KAH còn mời đi uông bia hơi HN (bia vốn nổi tiếng mà);

Thân ái

KAH

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Gởi: anh Kiều Anh Hương

 

Cảm ơn anh KAH nhiều, em ko thấy nút PM, vào trong blog (thotre) của anh cũng không thấy chỗ nào gởi PM được, mục đích là em kiểm tra lại cái xưng hô có phù hợp chưa, chứ lỡ "phạm thượng" thì tội lỗi lắm!

 

Em post bài thơ đó lên weblog em rồi, có mấy dòng tản mạn về chất độc da cam nữa, anh ghé qua dòm thử nghen!

 

 

Gởi: bạn ThaiHanh482

 

(Qua mấy cái reply rùi bây giờ mới "gởi" thì thấy cũng kì thiệt, nhưng cũng ko sao). Bạn nói :

 

Bài thơ rất hay, nhưng nghe cứ làm sao ấy; Nếu là chân dung của ông thì ông coi thường chị em chúng tôi quá rồi đấy. Hôn nhân cứ đâu phải sinh con đẻ cái; Nếu người ta yêu nhau thực lònh thì nói bỏ là bỏ sao?

Xét lại cái tâm đi !

 

thì nghe cũng phải, nhưng tác giả chọn "phương án" như vậy thì cũng có tính cao thượng và hy sinh dzữ lắm rồi! Yêu nhau và tin rằng tốt đẹp thì nên tiếp, yêu mà thấy đằng trước là tai họa cho người mình yêu thì biết làmm sao đây. Nếu như mình thì có lẽ mình cũng chọn cách đó, thà một mình mình chịu, kéo người mình hết lòng thương yêu vào chỗ chết sao đành, đó là sự hy sinh to lớn và cao thượng, rất khó làm được đấy!

 

Thấy bạn mới post 1 bài, là người mới toanh, mong bạn cứ vào diễn đàn này vui mới bà con nghen!

Chúc bạn vui nha!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...