Jump to content

Nguye_hoang

Thành viên
  • Số bài viết

    319
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    4

Nguye_hoang last won the day on Tháng chín 10 2017

Nguye_hoang had the most liked content!

Điểm

45 Excellent

Về Nguye_hoang

  • Xếp hạng
    Cấp bậc:
  • Sinh nhật 07/07/1964

Contact Methods

  • ICQ
    0
  • Yahoo
    Nguyenhoang9508@gmail.com

Profile Information

  • Giới tính
    Nam
  • Đến từ
    Hà Nội
  1. Nguye_hoang

    Thu chết

    TÌNH SAY Cố vơi, quên lại càng đầy thêm nhớ, Nên chuốc say tim bằng những vần thơ. Dù ảo ảnh em không còn gây bất ngờ Cũng khiến ta liêu xiêu vấp ngã. Tìm yêu thương thấy từng ngày xa lạ Thấy hững hờ lạnh giá mà thôi. Dấu yêu cũ như đông cứng rồi Nồng nàn xưa chợt giống tàn tro nguội? Dốc cạn đáy chỉ còn giọt tình cuối Nào thể say nóng bỏng đôi môi. Bờ vai gày mong manh ta vịn Dìu ta không trong đoạn cuối đường đời? Không thể quên nên đau trong miền nhớ Chén khổ hạnh em đã rót đầy. Một ngày nào ta tàn hơi thở Khói nhang em có đốt hết tình say? Hà Nội, ngày 13/09/2009
  2. Nguye_hoang

    Thu chết

    Hẹn hò Mình lại thử hẹn hò em nhé Cho năm tháng tiếp nối những ngày vui Để bên nhau ta thoáng nhớ lại Về bao lần giọt đắng cay ngậm ngùi. Mình lại thử hẹn hò hôm nay em nhé Để phút giây chờ đợi lại quay về Nghe cả tiếng tim mình ca hát Khúc yêu thương cháy bỏng đam mê. Ta vẫn nhớ ánh nến lung linh thế Vị vang tình còn lắng bờ môi Lời yêu em ta bỏ quên lỗi cũ Nên quẩn quanh ta tìm suốt một đời. Nếu thời gian có thể quay trở lại Ta vẫn hẹn hò với chỉ em thôi. Vang vẫn chát, tình thì vẫn ngọt Và lời yêu đã đợi sẵn bờ môi./. Hà Nội, ngày 31/10/2019
  3. Nguye_hoang

    Thu chết

    CÚC HỌA MI Vẫn biết em không còn trẻ nữa Nên nào có trách cúc họa mi Cánh trắng nhụy vàng che thấp thoáng Dấu ấn thời gian nép khóe mi. Ôi những dịu dàng cánh họa mi Có giữ cho em tuổi xuân thì Mới hôm qua ấy xuân phơi phới Nay đã dùng dằng đòi bỏ đi. Vẫn biết tình si như gió thoảng Rồi cũng héo tàn theo tháng năm Một ngày chợt thấy em ôm cúc Ta lại rộn lên những âm thầm. Vẫn biết ta cũng không trẻ nữa Trái tim yêu mãi đã cỗi rồi Thấy em ngời sáng bên cúc trắng Họa mi như hót ngay đây thôi. Hà Nội, ngày 12/12/2018
  4. Nguye_hoang

    Thu chết

    ĐÓN TẾT Một mùa xuân hình như không còn trẻ Em cứ thế thôi lặng lẽ trở về Mình đã đủ bao ngọt ngào cay đắng Cần gì hơn vòng tay ấm chở che. Dọn dẹp hết những ưu phiền năm cũ Thay thế bằng vị sắc của rượu đào. Ngày năm mới chắc đang chờ nhắn gửi Chuỗi ấm nồng qua nhành nắng hanh hao. Là em đấy, vẫn cứ là em đấy Hương của xuân và sâu lắng của tình. Ta trăn trở bao đêm dài chợt thấy Em về đây thêm rạng rỡ bình minh. Góc cuối phố những cánh đào rung rinh Khoe sắc thắm trong xuân đang về tới. Mặc dòng đời ngày cuối năm rất vội Ta ngắm thầm hạnh phúc mới hồi sinh./. Hà Nội, ngày 09/02/2018
  5. Nguye_hoang

    Thu chết

    NĂM THÁNG Cô đơn không phải nỗi sợ. Nó là thảm họa... …Phố đông em vắng vẫn đông Nhà mình em vắng tịnh không tiếng cười… Căn hộ rộng nên anh không thể lười Cứ dọn quẩn quanh, xếp từng cuốn sách. Mặt sàn gỗ ngày hai lần lau sạch Trông như không còn vết bụi thời gian. Thèm lắm một cái ôm nồng nàn Từ phía sau bởi vòng tay em mềm mại. Lời yêu nào cũng trở nên thừa thãi Chỉ cần khuôn mặt em thôi áp nhẹ bờ vai. Đã qua lâu rồi mùa lạnh lẽo tháng hai Nắng tháng sáu cũng đang chầm chậm đến. Chợt thảng thốt như mình vừa lỡ hẹn Trở về nhau một buổi sớm ban mai. Sáng nay. …Ta thoáng nghe, không phải tiếng thở dài Vang từ trái tim một mình lỡ nhịp. Là giai điệu yêu thương như từ muôn kiếp Chợt ùa về đầy khắp cả không gian. BACH * đang lan tỏa, đang ngập tràn Những phím dương cẩm rung lên hối hả Từng nốt nhạc con trai mình đang thả, Lay động hương hồng nhung e ấp nóc đàn… Đêm nay. Ta sẽ mơ nhặt cánh hoàng lan Cài lên mái tóc em một đêm đầu hạ. Tình yêu này có thể nào xa lạ Khi ta và em mãi siết chặt tay. Ta nhớ em theo tháng năm với những ngón gày./. * Johann Sebastian Bach - Nhà soạn nhạc người Đức 1685 -1750 Hà Nội - Hòa Bình Green City, ngày 30/05/2017 Nguyễn Hoàng
  6. Nguye_hoang

    Thu chết

    GRAFFITI PHỐ TÔI Mái đổ, tường loang Graffiti sặc sỡ Ôi còn đâu phố tôi nhà xưa cũ Ngổn ngang nơi đây với đầy gạch vỡ Chợt bồi hồi bước chân dẫn vào thu. Phố nhỏ chân đê những năm tháng bụi mù Sao thân thương và dịu dàng lạ thế Cứ cất dấu cả một thời trai trẻ Phơi phới vui và kiêu hãnh đam mê. Ngôi nhà nhỏ đã che chở ta về Sau bao tháng năm cuộc đời phiêu bạt Vòng tay mẹ như sông Hồng tươi mát Vỗ về ta nuôi nấng những giấc mơ. Em yêu kiều quyến rũ mỗi câu thơ Nồng nàn cả trong từng góc phố. Nét Graffiti có thể nào níu giữ Sắc thái phố tôi khi đường mới qua đây./. Hà Nội, 10/2015
  7. Nguye_hoang

    Thu chết

    HẠNH PHÚC MÃI XA. Tặng những người bạn tôi. Tình yêu là thứ mong manh... Đã lâu rồi ta lặng thinh không nói Về tình yêu và những khoảng đợi chờ. Đêm quá ngắn và ngày thì vụn vỡ, Hạnh phúc còn chẳng kịp đến trong mơ. Màu của tóc cùng sắc màu hoa lá Có xóa nhòa màu góc tối khổ đau? Giọng hát quen như vọng từ hang đá Lộ trái tim đã hoang dại, nát nhàu. Em cố dấu những niềm đau rạng rỡ Ta phơi bày siêu thực nỗi cô đơn. Đã mỏi mệt một đời yêu lầm lỡ, Còn tặng nhau chuỗi năm tháng giận hờn. Cùng nhau bện thòng lọng ghen, ca thán Để hôm nay hạnh phúc cáo chung. Ôi tình yêu, ta và em ân oán Hạnh phúc xa, trôi xa mãi không ngừng. Ta và em đã trở thành người dưng./. 9/2015
  8. Nguye_hoang

    Thu chết

    BIỂN CHIỀU Ta liêu xiêu xuống biển Cửa Lò nắng hơn nung Mặt trời như đưa tiễn Gã tình nhân cuối cùng. Hắn từng yêu màu nắng Yêu cả làn nước xanh Bao ngày nâng niu cát Xây lâu đài giống tranh. Vẫn biết quá mong manh Khi dang tay trước biển Tan trong miền gió lành Nốt cuộc đời dâng hiến. Men tình chới với hiện Đê mê đỉnh bạc đầu Thoáng thấy in bờ cát Những chân dài trắng phau. Một, hai, ba, hàng triệu… Li rượu mặn ngỡ ngàng Ta thả mình ngọn sóng Cho tâm hồn lang thang.
  9. Nguye_hoang

    Thu chết

    KHÔNG ĐỀ Đừng chua chát, đừng mộng mơ thêm nữa Đã qua rồi em hỡi mùa ngây thơ. Làn môi hồng mọng căng hương hoa sữa Ta dấu em cất kĩ tới tận giờ…
  10. Nguye_hoang

    Thu chết

    MỘT THOÁNG NÉT XINH Vẫn bờ vai thon ấy Nghiêng trái, phải đều xinh? Vẫn khóe long lanh ấy Thoáng qua đủ gợi tình. Nụ cười em như dấu Mênh mang khung trời xa. Em rạng ngời trong nắng Một trời thu hiền hòa. Có lẽ nào năm tháng Ghen thầm tuổi trẻ em? Men Sake còn lắng Cho môi em hồng thêm? Yên bình như buổi sáng Em quyễn rũ cỏ mềm. Một dòng sông lấp loáng, Nguồn sống đắp bồi thêm. Em hoa Mặt trời xứ Tỏa hương sắc êm đềm.
  11. Nguye_hoang

    Thu chết

    CHIỀU LĂNG CÔ Một ngày tôi ghé Lăng Cô Em tha thướt váy cuốn xô nắng chiều. Sóng xanh mải hát lời yêu Và bờ cát trắng ngỏ điều khát khao. Biển ơi dấu ở nơi nào Những năm tháng đã dạt dào yêu thương. Nguyện cầu quên hết vấn vương, Em tha thướt váy tôi đường nào ra? Nghiêng nghiêng gió rặng thông già Hôn làn tóc rối hay là bờ môi. Mênh mang biển, rạo rực người Ngực em dâng sóng cuốn trôi đời này. Lâng lâng nửa tỉnh nửa say Rượu tình chưa rót đã đầy li vui Dang tay nâng trọn nụ cười Để mai lưu luyến khi rời Lăng Cô./. Lăng Cô - Huế, 7/2014
  12. Nguye_hoang

    Thu chết

    VẼ LẠI GIẤC MƠ Xin em cái tên cho điều chợt nhớ Là tình yêu ? khi sáng nở tối tàn. Một nụ cười ai đánh rơi cuối phố Cũng gợi về bao đắm đuối miên man. Trời mưa ẩm xuân như đang rạn vỡ Nắng hiếm hoi như hờn dỗi đất trời. Còn thương nhau thì dang tay ôm đỡ Để bước chân chiều muộn bớt chơi vơi. Không thể hát lời tình ca lối cũ Gọi nắng lên nâng gót nhỏ em về. Tình từng thắm từng thét gào thác lũ, Mà hôm nay chỉ như giấc ngủ mê. Ta trốn chạy vào hoàng hôn thăm thẳm Hoa cỏ vàng như chưa thế bao giờ. Đường chân trời bóng em xa vời lắm Xuyên đồng hoang ta vẽ lại giấc mơ./.
  13. Nguye_hoang

    Thu chết

    YÊN NGHỈ Người đã nhắm mắt xuôi giấc ngủ Thường dân thức trắng với tiếc thương. Nhớ Điện Biên Phủ xưa thác lũ Quét sạch thực dân khỏi chiến trường. Người chiến thắng giờ nằm tĩnh lặng Hồn Việt rạng ngời bay vút cao Dòng người lặng lẽ đầu cúi thấp Như dấu nỗi đau muốn thét gào. Vẫn còn đâu đó bầy giả dối Nước mắt nhằm che vết đen sì. Âm mưu, tính toan trong bóng tối Lợi ích thấp hèn dẫn bước đi. Người nằm yên nghỉ, lo vận nước Vầng trán ưu tư hằn nếp xưa. Sĩ phu từng đám buồn lê bước Sao không ngẩng mặt khi tiễn đưa?.. Ôi đất Việt ta lửa vinh quang Bốn biển năm châu có sánh ngang? Lời vĩ nhân dạy ta vẫn nhớ Ta chít trong tim vòng khăn tang./. Hà Nội, ngày 07/10/2013
  14. Nguye_hoang

    Thu chết

    HÀ NỘI CHIỀU CUỐI THU Ta lững thững khoác tay người Những vạt nắng cuối thu lẽo đẽo theo sau hình như thầm ghen tị Thầm nghe trộm những ngọt ngào thủ thỉ Người đánh rơi vào làn gió heo may trong lúc khoác tay, đầu nghiêng nhẹ bờ vai. Ta thoáng nghe tiếng xào xạc vật nài Từ những chiếc là khô sắc vàng đã nhợt nhạt Ôi mùa thu xin cứ buồn man mác Đừng bỏ đi để lại mình ta tím ngắt đông về. Người đã khoác tay đi bên ta bao mùa đam mê Mà chiều nay có khác chi đâu sao tự nhiên giống như đứa trẻ Ta và người hòa lẫn dòng người vừa tan chiều lễ Phố Nhà thờ câu kinh cầu còn líu ríu những bước chân. Người và ta lặng lẽ bước như đôi tình nhân Quên mọi ưu tư để bình yên như mặt hồ Hoàn Kiếm Nào một, hai, ba, ngàn, triệu những lọn sóng lăn tăn ta cùng nhau đếm Và chợt ánh mắt yêu thương nhìn nhau lấp loáng, mơ hồ. Ta và người khoác tay nhau chiều nay tiễn mùa thu Người nói bâng quơ chắc mùa thu không cùng ta ở lại. Ta hiểu rằng chẳng tháng năm nào qua đi mà còn giữ lại mãi Những ảo ảnh đắm say, nguy nga lộng lẫy những lâu đài. Tiếng chuông nhà thờ thổn thức đổ một, hai…
  15. Nguye_hoang

    Thu chết

    NGÃ GỤC Mai ta đi rồi. Bước chân lang thang cô đơn vô định Giã từ một tình yêu ta đã say như từ muôn kiếp chưa bao giờ tỉnh. Em có tiễn đưa để nâng đỡ ta như một sinh linh yếu đuối Một lần cuối thôi, ta biết có thể nào quên lần cuối cùng này? Em vẫn ở đây, ta hiểu nơi thế giới ngọt ngào ta từng đắp xây Mà số phận nghiệt ngã phút giây đã biến thành nơi hoang vắng. Ta rã rời không muốn thu xếp hành trang, chỉ một mình lẳng lặng Bỏ quên ánh mắt thẫn thờ ở lại phía có em. Mai ta đi sâu vào bóng đêm. Một thế giới không một khát vọng nào le lói Chỉ còn những ám ảnh thôi, ta biết rõ những ám ảnh về một tình yêu tội lỗi. Mà vẫn nâng niu, tha thiết bởi trái tim yêu. Vẫn âm thầm cất giữ những nhớ thương khi nắng tắt cuối chiều. Thế giới ta đến còn ai sẽ vỗ về con tim kiệt quệ tiêu điều Ai sẽ mang nắng vàng rải lên tâm hồn ta đã rong rêu hóa đá? Tiếng cười nào còn có thể khiến bình minh lan tỏa Trên ánh mắt ta sâu hút ban mai lặng lẽ u buồn. Khóe mắt xô nghiêng hai hàng lệ tuôn. Mai ta đi. Hành trang duy nhất là những đau buồn Ta cố mang theo thật nhiều để dành niềm vui và bình yên cho em ở lại. Thế giới của em vẫn trẻ trung và ngát hương hoa trái Tất cả đã kịp phủ đầy lên miền kí ức tim ta một thời hoang hoải cằn khô. Mai ta đi, chẳng thể khác, vào một thế giới không đường chân trời ta đi mãi Ta biết ta sẽ bước đi với thân xác hao gày, bằng đôi chân đọa đày. Gục ngã khi nào cũng chẳng ai hay. Những cánh quạ đen chao đảo bay. Ta nằm xuống tan ra trong giấc mơ. Và chợt nghe vang vọng tiếng em cười đâu đây./.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...