Jump to content

nuicatsongcau

Thành viên
  • Số bài viết

    175
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    3

Mọi thứ được đăng bởi nuicatsongcau

  1. Sơn Tinh bỏ ngũ chỉ là một đám mây lờ lững cuối trời người lại lo một cơn bão dữ chỉ là một đám mây thu chỉ là một đám mây mà người lại lo chỉ là một rung chuyển lấp khí nơi chân đập người lại sợ một trận động đất chỉ là nước lấp khí lòng đất chỉ là nước lấp khí đừng sợ cái đáng lo thì vô tri cái đáng sợ thì rất thật đừng lo đừng sợ trá nguỵ hay nguỵ trá hay cứ sợ cứ lo hãy để lòng dịu lại như ngọn gió mùa thu hãy cứ để lòng mình dịu lại cùng ngọn gió mùa thu hãy sợ khi Sơn Tinh không dâng núi chống ngập Sơn Tinh dâng nước dâng bảo tố mưa ngàn kinh khiếp từ biển đông đánh vào khúc ruột từ hướng biển đông thốc vào Hoàng Sa chạy sát qua quê choa Nghệ Tĩnh dự kiến đêm nay đổ bộ lên Thanh Hoá Nam Định dưới dông bão tơi bời chạy đi đâu dân ta ơi ngươi chạy đi đâu khi Sơn Tinh bất ngờ bỏ núi rừng bỏ đội ngũ cùng Thuỷ Tinh đánh thốc vào khúc ruột miền trung thì như phường tuồng muốn cầu an Hùng Vương ơi hãy chia đôi Mỵ Nương mà bán cả cho hai chằng rể
  2. Mồi và thơ gã thợ săn rình con mồi người làm thơ rình con chữ không phải con mồi nào gã thợ săn cũng rình không phải con chữ nào nguời làm thơ cũng rinh … nổi lo mất mồi khiến gã thợ săn bắn loạn xạ nổi lo bài thơ không thành khiến người thơ rinh những từ vẩn vơ áp đặt những ý xa cuộc sống gã thợ săn ngồi tiếc con mồi vừa sẩy người làm thơ buồn bả nhìn bài thơ mới bài thơ không thật bài thơ nhạt như nước ốc nổi lo thơ phá cả bài thơ
  3. Ở đây có lẽ Gió đã lầm giữa nhạc sĩ Bắc Sơn với nhà thơ Nguyễn Bắc Sơn rồi. Vậy là nhạc sĩ thì chết nhưng thi sĩ vẫn sống. Mà hình như nhà thơ luôn thọ hơn các thứ nhà khác thì phải. Ơn trời thương ... Nghe nói thi sĩ NBS giờ già yếu, trí nhớ suy giảm nhưng riêng khoản nhậu thì ông vẫn nhớ... ( cũng như các hậu bối vẫn luôn nhớ tới hồn thơ ngang tàng của ông.) Cầu ông sống lâu trăm tuổi. Cạn chén rượu này đi thằng bạn để lâu rượu nhạt uống không ngon bao năm trôi nổi miền quan ải chả lẽ mày chưa đủ trí khôn
  4. Nguyễn Bắc Sơn mất rồi hay sao ! Vậy là ta đã lỗi hẹn. Cách đây mấy năm trong một dịp hiếm hoi đi honda qua Phan Thiết định ghé lại 01 Phan chu Trinh thăm nhà thơ nhưng anh bạn cầm lái chạy luột ... Thí sĩ Nguyễn Bắc Sơn chính là người giúp tôi yêu thơ. Một thuở gian khổ , thuở mà... nổi buồn không bốc hơi . nỗi buồn tụ xuống cẳng chân... khi mua được tập Chiến tranh VN và tôi, tôi nghiền ngẫm đọc đi đọc lại, đọc tới thuộc luôn... Tôi rất muốn lên núi Tà Dôn ... muốn ghé thăm Sông Mao .. muốn tới động Thái An... những nơi một thưở Bắc Sơn đã sống. ...Tướng giỏi cầm quân trăm trận thắng Còn ngại hành quân động Thái An Cát lún bãi mìn rừng lưới nhện Mùa khô thiếu nước lính hoang mang ...Linh hồn ta sẽ thành đom đóm Vơ vẩn trong rừng động thái an Miền Bắc sương mù giăng bốn quận Che mưa giùm những đám xương tàn ... ...Trong góc nhà tôi Sống một chàng dế nhủi Y cao hứng cất tiếng ca Ðánh thức những sinh vật vô hình trong đêm tịnh mịch Y đánh thức luôn tôi Khi tôi cất tiếng sáo đồng lên thổi Y im lặng nghe tôi Giữa tôi và y nảy sinh một tình thân lặng lẽ Trong đáy giếng nhà tôi Sống một con cá trào già Những đêm trăng Dường như y không ngủ được Y bì bõm Chơi đùa cùng ánh trăng, khí hàn và nước Tôi ngồi bên thành giếng Im lìm chiêm ngưỡng y ...
  5. Không cần nhìn trời để ngắm thiên tượng; chỉ ngó mặt đất cũng đủ chiêm nghiệm ra hư thực thế nào. Kính huynh đệ hãy cứ tăng lên hỡi cuộc đời xăng thì tăng giá người tăng chơi vật nhau ngã ngựa thầy hoá tớ thằng hoá ra ông … bụt hoá người. Đọc thơ NBG nhiều lúc cảm khái, Núi này cũng muốn viết đôi dòng mà thấy lòng bất an quá nên đành thôi ... Trong niềm đồng cảm về mấy chử chiêm nghiệm, dù biết là ý thơ hơi xa, vẫn xin được gởi tới quý huynh bài thơ thiền sau đây của Nguyễn Bắc Sơn như một phút tìm lại mình. Y là một nhà chiêm bái đích thực Có cần chi Ði hàng ngìn dặm đường Ðể nhìn các thánh tích Một ngày kia y chiêm bái đồng lúa chín vàng Và tìm thấy lòng hảo tâm của trời đất Một đêm kia Y chiêm bái ngọn bấc đèn Và tìm thấy sự ấm áp vô cùng của lửa Y chiêm bái hạt muối trắng tinh Y chiêm bái hạt mè đen bóng Có lần y chiêm bái một hạt mưa sa Trong hạt mưa có khuôn mặt trẻ con Cùng đôi mắt chiêm bái người nữ Y bỗng rùng mình biến thành vũ trụ. Nguyến Bắc Sơn ( Chiến tranh Việt Nam và tôi )
  6. Nhờ Ô bơm cho một tí ôxy bong bóng hỉnh mủi bay thì lên cao vênh váo nhìn xuống tự hào Ta đây thơ phú tài cao hơn người hỡi cái lũ dưới kia ơi Tao là cột điện đời đời soi chung ! cao cao bóng nổ cái đùng tan tành xác pháo rắc cùng khắp sân bóng ơi sao chẳng biết thân mày bay được cũng nhờ thằng ôxy chứ mày tài cán mẹ gì mà tay vỗ ngực miệng thì huyên thuyên … ôi cái danh dẫu hão huyền mà sao lắm đứa phát khùng phát điên
  7. gông cùm dẫu không ngăn được dòng máu ngập tràn mơ mộng bốn bức tường giam dẫu chẳng nhốt được ngọn gió miên man ta vẫn cầu xin cho dòng máu nóng được lưu thông trong một thân thể thong dong và ngọn gió miên man được thổi băng giữa núi ngàn được tràn ngập khắp biển trời thung sâu lồng lộng nắng
  8. nghe người khen mà ta thẹn lòng lắm tình tự quê hương này như vạn tình tự anh em sinh ra đời ai cũng một quê hương nên yêu quê hương là chuyện bình thường thôi người hỡi
  9. Tình yêu không tào lao vì sống trong một đất nước anh hùng nhỏ lệ trước bá quan thiên hạ là không phải phép nên thẹn thùng như nàng thôn nữ cửa đóng then cài xong xuôi tôi mới dám mở miệng rống lên khóc cho Hoàng Sa Việt Nam một sáng úm ba la hoá ra tam sa thiên triều đại quốc vì sinh ở thời đại rực sáng ngàn năm lịch sử không được phép làm hổ ngươi nguồn sáng vĩ đại chói loà kia vì trót mang dòng giống tiên rồng trước gót lũ ngoại bang không bao giờ khuất phục nên nhịn nhục tôi đành nheo mắt canh me ông thần hoàng cho hay không cho tôi hô vang như tên lính quèn ngày quân ta đại phá quân Thanh bên Quang Trung đại đế vì chạy đi đâu thì muôn đời tôi vẫn là đứa con nước Việt trong tim luôn khắc khoải tình yêu tổ quốc non sông và tinh yêu nhân dân trong hồn là mãi mãi thề có trời cao chứng giám nắng ơi mưa ơi gió ơi tình yêu quê hương sao lại là tào lao nhỉ
  10. Tổ quốc biển tôi biết tổ quốc tôi ba phần tư là biển một triệu cây số vuông nằm ở Thái Bình Dương nơi xưa cháu con Âu Cơ lặn lội chém thuồng luồng quai đê lấn biển cho muôn đời sau ơn lộc nước tôi biết biển quê tôi luôn rộng tay tuôn ngàn phước cá tôm trút đầy thuyền sản vật chất nặng khoang biển còn dấu đến hôm nay những kho báu vàng đen hàng tỉ thùng dầu nằm dưới tầng sâu thềm lục địa là gia sản cho người dân nước tôi đứng dậy bằng những mũi khoan đóng xuống chốn trùng khơi triệu triệu năm qua mỏ vẫn đợi đúng người để trao lại của hồi môn bao đời cất giữ những sổ đỏ Hoàng Sa Trường Sa tổ tiên tôi ấn mộc khi chưa có dấu chân khi sóng gió còn gào thét hoang vu khi đảo còn đợi giữa bao sương khói mịt mù bóng dáng những chủ nhân từ Lý Sơn dong thuyền tới những hải đội Cát Vàng tung hoành hàng ba trăm năm trước theo lệnh vua truyền bao người lính đã ra đi từng giêng hai vì đất nước sống chết chẳng sá gì khao lề thế lính một đường trùng khơi thẳng tiến khi đàn chim bay từ Hoàng Sa kia tìm về đất liền ven biển hỏi còn đường nào gần hơn tổ quốc Việt Nam khi sóng cả vùi chôn những lính thú trên chiếc thuyền nan hỏi lòng họ hướng về non sông nào mà bái lạy ôi Hoàng Sa Trường Sa cùng đất nước này là một như sông Hồng với Cửu Long là máu thịt một quê hương … chín khúc lưỡi bò giấc mơ hoang tưởng dị thường giữa thế giới hôm nay mà như trong rừng hoang thời tiền sử
  11. ĐƠN BÀO quen lên trời huyên thuyên cùng thượng đế về trần gian anh quên ngôn ngữ rừng cây không đọc nỗi một dòng kinh sáng thế được viết trên hoa lá xanh rì anh cũng chẳng nhận ra mùi vị mỗi sương giăng .... Bài thơ hay. Đơn giản mà mà thâm thuý, chạm tới được tầng sâu minh triết. (Dạo này thơ anh em trên diễn đàn có mấy bài hay lắm. Có bài rất hiện thực và giữa chân giả trần gian đã đụng tới được nổi đau con người ). Rất mong …
  12. Hậu tự trào lời làm nhẹ nhàng cuộc đời biến khổ đau thành chút khói sương nhưng lời cũng trút nặng làm tiếng khóc bé thơ đòi bú hoá thành ác độc chủ nghĩa nhân dân từ lếu láo tự trào lời nâng quan điểm lên thành nọc độc bản ngã nâng bạc hy lai tít bên tàu thành hiện thực cốc khai lai tận bên ta chút trào lộng lũ mọt nước hèn hạ gian trá lai hi hi tỉ bạc bỗng hoá ra thành tường thành vạn lý đau rát rát nồi cơm Nhan Hồi xưa còn nóng đến tận răng nay cay cay
  13. Thánh tướng vẫn thường nghe trong thiên hạ đứa khoe đức mình như thánh : nhiều nguời rằng tài tao như thần : lắm chỉ kẻ nhận mình là thằng hèn thì tìm mãi không ra nhưng qua lại trên đời này kẻ giỏi như tướng : hiếm người đức như thần : hiếm chỉ có thằng hèn thằng dối trá thì ối chà chà : vô thiên lủng chổ nào cũng đụng hu hu hu
  14. Lếu láo cái thằng cơm ăn ngày ba bữa tắm rửa sơ nữa lần cà phê mần hai cử thuốc lá thử vài hơi lơ đảng đi qua đời nghe trăm lời thiên hạ kẻ rằng mình ta phải đứa bảo tao chẳng sai đúng sai xin cứ luận gật đầu dạ bẩm hay ối dào cuộc sống nay ối dào ta “trầm trọng” chỉ với cái nhà ta còn bá quan thiên hạ kệ mẹ cha hạ thiên bạc nhất mao nhị viên lợi càn khôn bất bạc bạc bạc bạc hi lai lai hi hi tỉ bạc …… đâu đây giọng lếu láo sống cần nhất là phải biết rỏ mình là ai thiện tai ! thiện thiện tai !
  15. Mai đừng ghé, chủ nhật anh đi vắng Họ đưa anh ra trường bắn em à Đạn xuyên ngực chắc đau đớn lắm Tội của anh là một nỗi nhớ nhà khi tội nhớ nhà nhà thơ là tội chết tổ tiên tôi đồng vọng cất bi thương chủ nhật lội ra biển đông trầm mình làm ngọc nát đất nước bốn ngàn năm nhờ nổi nhớ … khôn nguôi
  16. Ngu ngơ bình bát trên tay khất thực ta lang thang những ngày khôn lớn ra đi từ làng quê yêu dấu từ mái trường ê a lễ nghĩa qua bao run sợ đạn bom những cơm đùm gạo túm nhiều mì lắm bắp những hầm than khói rừng bay mù mịt những phố phường mồ hôi lưng chảy ướt nổi buồn ta không bốc hơi nổi buồn tụ xuống cẳng chân để chiều chiều rơi cùng câu hát trào tuôn nước mắt mà đầu óc trong veo chữ nghĩa thầy cho dù không cắt nghĩa nổi cuộc đời vẫn hồn nhiên bao trùm mọi vi huyền trời đất hồn nhiên bình bát ta ôm mãi thành ngu ngơ nuôi ta cứu thoát ta ôi chữ thầy sao quá đổi hồn nhiên giữa đời ta ngu ngơ …
  17. Mười xu ( Fiếm ) thơ ca rẻ thế kia à hơn trăm bài chủ tính là mười xu tài giỏi cỡ chị Lá Thu đại gia giữa cái đám ngu thơ này mà giàu cũng chỉ móng tay 500 xu ấy chắc đầy dĩa cơm cắc ca cắc củm năm hơn nhìn lại mới thấy mình bần hơn thằng bần … tiếc rằng chọn đá lộn sân chọn vinalái chẳng mần cũng có ăn ngoáy sơ dăm chử lăn tăn cúc cung vài tỉ … thơ văn khóc ròng Tản Đà ông ới hỡi ông ngày nay thơ phú rẻ không bằng bèo
  18. Lầm bầm đi ngàn dặm xa để trốn chạy chính mình em gặt được gì trong cuộc bán mình đó cuộc bán mình mà chưa nhận tiền đã biết là trò lừa đảo chỉ lừa đảo mới mua và bán con người bắt người phải vong thân ngay chính thân xác ngay chính tư duy ngay cả hiện hữu bắt người từ ngày đó phải lầm bầm tự nhủ không mua bán đâu tự nguyện mà tự nguyện mà ôi bao bạn bè ta ôi kỷ niệm ta có mua bán đâu tự nguyện mà đêm ngày lầm bầm lầm bầm tự ngàn dặm xa lầm bầm …
  19. Mùa nhớ muốn kéo mùa ấy trở về nghiêng cho hết những sáo quê dặt dìu dành ru hồn lúc đìu hiu thu đông xuân hạ chín chiều buồn tênh tàn mùa mà cứ lênh đênh tiếng ve sắc phượng cũng quên mất rồi đi thì còn mãi xa xôi về thì hạ ấy trời ơi mịt mùng...
  20. Xin trăng người hành khất già xin gì nơi con phố xin vầng trăng hay xin chút từ nhân mà từ nhân nhường cả nón tay ông cầm mặc vầng trăng trút tràn loang loáng bạc
  21. Nở rồi tàn một khung cửa cao cao một vùng trời mênh mông bát ngát mây cuộn gió trào mây rồi qua mai rồi nở phượng rồi đầy cành nữ hoàng rồi lại vàng rực rở hồng tàn hồng nở rồi hồng lại tím lại vàng trong vòng tròn tàn nở dù có té khỏi thiên đàng vòng sinh diệt chớ hai hàng lệ rơi mang thân đi giữa cõi đời tử sanh là lẽ ... sầu ơi chớ sầu
  22. Đi qua trần gian con người đi qua trần gian lòng trĩu nặng quá khứ dẫu đó là nơi cất bước nhưng hướng đi tới đâu nằm ở sau lưng mà là trước mặt vậy hãy để hướng trước mặt chỉ ta nẻo đường cần đi hãy để tương lai mách bảo điều ta cần hành động đừng để kỷ niệm ràng buộc những điều đúng bên này dãy Pyrênê chưa chắc đúng ở triền núi bên kia và bạn hãy nghe lời hào sảng một nhà thơ : ngày mai là cả một ngày mai để cất bước lên đường với một tâm hồn rộng mở và một trái tim cháy bỏng
  23. Mùa mùa hè cháy nắng dòng sông trong mùa đông mưa dầm dòng sông đục nước sông trong long nhong người tắm nước sông đục cóng róng người đứng trông người thích nước trong mà quên mình cần nước đục không đục không phù sa châu thổ không màu mỡ sông hồng không vàng lúa cửu long dòng sông nhận đục để tốt tươi bồi đắp hạt giống nhận vùi để trổ hạt đơm bông người bộn bề con chữ tựa dòng sông nhận đục tựa hạt giống nhận vùi chẳng vinh danh chẳng cơm áo chỉ mong tấm lòng … trổ hạt từ nhân
  24. Cảm ơn nguoibuongio không những đã ghé thăm mà còn free cho núi này một cơn gió dịu êm ... Chìm nổi như dòng sông khi trong khi đục như sân ga lúc hội ngộ lúc chia xa như đất nước khi bình yên khi chiến chinh một kiếp người bao phen chìm nổi không quay lưng những con tàu đi và đến không chối bỏ con nước đục nước trong không chia lìa dẫu bình yên dẫu chiến chinh mới nên dòng sông mới thành sân ga mới là đất nước bao phen chìm nổi vẫn là người là người
  25. Tìm về khi con người đi về hướng mặt trời ánh sáng liền nhận ra khuôn mặt họ khuôn mặt rạng ngời lúc ấy là tấm thông hành cho dẫu có bị đẩy khỏi chuyến đi chưa với tới mặt trời nhưng mặt trời vẫn luôn ngự trị vẫn dọi vào mọi góc tối trần gian hồn người một lần được nhìn thấy ánh sáng là khôn nguôi khắc khoải tìm về cái thấy trong mắt là cái hiện hữu cái thấy trong hồn là một niềm tin không thấy bờ bên kia không phải bờ bên kia không hiện hữu chưa bước vào vô cùng nhưng vô cùng vẫn đợi bước chân ta…

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...