Jump to content
101#

Sao Khuya

Recommended Posts

Có một ngày

 

Có một ngày có thật nhiều đường thẳng

Như pháo hoa bay, xuyên tung bầu trời

Như mắt ngước lên, chơi vơi lòng người

Như mũi tủi buồn, găm vào chân đất

 

Những đường thẳng băng, căng căng đạo đức

Mưa rền vẫn khô, nắng nhiều vẫn ướt

Ánh mắt trẻ con đăm đăm non nớt

Mà bắc cầu vồng người lớn yêu thương

 

Khi người đàn bà không khoe sắc hương

Là buông ra không tranh giành gì nữa

Mặt trời bé thơ bơ vơ cánh cửa

Mặt trời ngày xưa trơ nguội thành than

 

Là một ngày bỗng thấy sợ thời gian

Những mầm non lắt lay rồi cũng lớn

Từ nơi mắt bắn ra là đường đạn

Hận đàn bà và càng giận đàn ông

 

Người đàn bà ném mình đi lung tung

Ôi bông hoa không muốn tàn trong rác

Người đàn ông hít mây dài phờ phạc

Tháp buồn bàng bạc chí nam nhi.

 

Người đàn bà mang duyên phận đổ đi

Người đàn ông gục đầu hôn mãi dấu

Tinh và huyết vật vờ nơi ở đậu

Ôi tiên rồng! Ôi trứng nước!

Lạc hương!

 

Có một ngày, một ngày ngỡ tha phương

Những đường thẳng kẻ lòng câu hỏi nhỏ

Còn cha mẹ cho những đời rơm cỏ

Chưa mồ côi mà trưa sớm cút côi?

 

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Tóc và hương

 

Tôi yêu em, yêu mái tóc buông

Yêu những ngày thu nắng đẫm sương

Gió đưa mây tới mây mầu tóc

Tóc đợi hương về hương với hương

 

Tôi yêu em, tôi tìm nhung nhớ

Đôi mắt trong huyền của em thương

Vì đâu mắt lỡ chìm trong tóc

Hai chiếc thuyền đơn đắm sóng hương

 

Đôi chiếc thuyền đơn đã đổ đầy

Giọt buồn châu lệ của đời nay

Lệ lăn theo tóc thành nước mắt

Xẻ dọc mầu sương mái tóc mây

 

Cứ để dành ai cái nét cười

Cái lần gặp gỡ ở bờ môi

Xa em tôi chỉ còn mơ tóc

Như kẻ yêu thầm sau lưng thôi

 

Tóc em khi sáng trong trong nắng

Tóc buổi trưa nào ngợp ngón tay

Xào xạc chiều bay làn tóc lá

Âm thầm đêm lẫn tóc - hương - mây

 

Rồi một ngày say quên được tóc

Thì trời ơi, lại thứ mùi hương

Của ngày thu ấy em đành khóc

Đốt mộ lòng tôi một nén nhang

 

Hôm nay tôi gặp ở trên đường

Một người con gái, tóc và hương...

Tôi đứng nhìn theo, nhìn theo mãi

Chẳng biết trên đầu, tóc đã sương...

 

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Trăng ướt

 

 

Trăng ướt rồi ư

Bởi được yêu

Còng tim oằn nợ

Bước liêu xiêu

 

Trái trời trở gió

Xanh lõm bõm

Rơi đất hoàng hôn

Tím sũng chiều

 

Day dứt mùi cay

Ngọt lưỡi đầu

Chùm hôn cựa quậy

Suốt đêm thâu

 

Dòng đa tình vẫn

Ươm lênh láng

Trót phải lòng thôi

Chẳng thấm sầu

 

Lạnh trở về bên

Trăng đấy ư

Quàng đông ôm giá

Có ngần ngừ

Bao ngày lủi thủi

Hoang đêm vắng

Đã ngấy cô đơn

Mộng mệt nhừ

 

Thương quãng đường mưa ướt gió huyền

Tay trời chưa dắt được lên thuyền

Muôn đời vẫn ngỡ trăng khô ráo

Kiêu dáng mỹ nhân thả tóc duyên

 

Trăng quyện làn sương

Sấy trọn đêm

Tham lam thầm ý

Muốn cong thêm

 

Hay là trăng cũng

Ganh đua đấy

Muốn đẹp tròn vai

Được giống em

 

Ai biết trăng đêm ướt thế nào

Ban ngày đếm được triệu vì sao

Riêng anh lẫn mãi bao hòn lệ

Trong mắt em yêu chỉ chực dào

 

 

 

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Mật hoang

 

Lệ hay dòng mật ứ tràn đêm

Khóc quá lên em, thỏa dạ mềm

Tình ảo đau lòng, hương chẳng kém

Đời thường sầu não, lưỡi còn thêm

 

Thương hoa dấm dúi dăm câu sáo

Tiếc ngọc mập mờ mấy giọng êm

Đôi lứa say yêu chờ vạ vật

Ta cùng uống thật, bước hoang thềm

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Chia tay

 

Nàng ơi có biết buổi chiều nay

Có một người yêu uồng rượu say

Rượu chảy đầy tim làm máu nghẹn

Giang hồ lạc lối ngả chia tay

 

Đã trót yêu em, đã trót yêu

Nhưng anh không thể cứ suông chiều

Nắng nhạt đu đưa làn gió nhạt

Một mình nô lệ một tình yêu

 

Ai đã tưng bừng như cánh chim

Chợt rơi xuống đất, chết im lìm

Em ơi ai đã không đi hết

Một đoạn cầu duyên xuyên hai tim

 

Thu đã về nơi phố nhỏ này

Mưa buồn bã suốt mấy ngày nay

Làm sao xóa được trong tim óc

Bóng hình em quen thuộc lâu nay

 

Anh sẽ không còn là anh nữa

Một kẻ chung tình với khoảng không

Ta đã không còn là ta nữa

Một đống vô tình, em biết không,

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Trận cầu kinh điển

 

Trái tim em - quả bóng

Bay vào lưới mùa thu

 

Con tim anh bật bổng

Vẫn bắt hỏng

Bàn thua!

 

Quả tim em vào khung

Ở lại chơi

Hạnh phúc

 

Trái tim anh

hụt trợt

Rớt xuống hạng

Cô đơn

 

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Môi hoa

 

Đời anh như kính đổi mầu

Như hoa đổi sắc buồn rầu trong mưa

Nhớ không một buổi nắng trưa

Anh là chiếc lá rơi bừa xuống em

Chiều chiều gỡ tóc mà xem

Lá xanh đã hóa thành đêm bàng hoàng

Trời giông gió thổi phũ phàng

Anh là kiến cánh vàng vàng quanh ai

Hình như kiến biết thở dài

Hình như kiến cũng một thời đắm say

Đã từng vung một nửa bầy

Để thêm một nửa trăng đầy với em

Hoàng hôn tím chợt tím thêm

Bước chân đen bạc mà đem đỏ tình

Hỡi em một sắc màu xinh

Xin đừng gạch đít thình lình tim anh

Tim anh hoa trĩu cọng cành

Đời anh thơm mãi một vành môi hoa

 

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Lãng du Mùa Thu

 

Mùa thu nắng nhuộm

Đường phố hư danh ngổn ngang

Người trẻ tuổi lên đường từ một nhà hộp

Người già nhìn xuôi nghĩ ngợi gì

 

Mùa thu sân si

Những cái lá bị xé

Bị cuốn theo bụi xe phố xá

Mặt đàn bà giãn nở

Đàn ông buồn cười

 

Vẫn còn con đường ấy, rộng rãi sáng tươi

Gió thổi rẽ hai bên, nhường mùa thu ở giữa

Mùa thu đã được cưng chiều

 

Thiếu nữ hỡi, đừng vội theo không

Vẫn còn những ngày trăng tròn

Cho dù ngày trăng tròn nhất

Mùa thu mang mất đi rồi

 

Ta mãi biết ơn mùa thu

Mùa thu, mùa gần em nhất

Trăng chờ tròn ngây ngất

Trăng xếp hàng đợi lãng du, theo mùa thu

 

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Nếu mất điện

 

Chẳng mất điện nhưng sao tối vắng

Đêm thì dài, ác mộng lại không êm

Chẳng cần gối vì đằng nào cũng phẳng

Gối làm gì cho thất vọng cao thêm

 

Nói thế thôi, chứ bây chừ hiện đại

Cái gì rồi cũng hại điện em à

Muốn là tằm để nhả tơ ra

Cũng phải cắm bàn là ủi áo

 

Anh gặp em ở trên mạng ảo

Cũng là nhờ “điên nặng” đó thôi

Nếu chẳng may vĩnh viễn mất điện rồi

Thì buồn lắm khoảng trời vơi đằy tím...

 

Phạm Ngọc Hùng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Mình bác ở đây? Vắng vẻ chào

đìu hiu qua ngõ tiếng xôn xao

ngoài kia câu chữ cùng huyên náo

bác cứ một mình, lạ! Cớ sao?

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...