Jump to content
vanhong

Một thời... Một đời...

Recommended Posts

LƠ LỬNG...

 

 

Có vạt nắng xế chiều ngoài kia

Bạn tôi nói sao mà lơ lửng thế

Tôi lại thấy sao nắng chiều rát mặt

Dẫu hoàng hôn sầm sập xuống rồi....

 

Và cuộc tình nhiều khi cũng vậy thôi

Ta hờ hững lại trách người hờ hững

Trái tìm yêu không bao giơ lơ lửng

Nếu trọng trường trái đất vẫn còn !

 

Không thể có tình yêu, nếu ta không cởi lòng

Chẳng có người đàn ông nào lửng lơ chờ đợi

Trước tình yêu, nếu cộng trừ hơn thiệt...

Thì muôn đời hạnh phúc chẳng có đâu !

 

Hà Nội, ngày 01.01.2010

KAF

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

VIẾT CHO CON

 

Ông trời ban con cho mẹ kèm theo cả nỗi đau

Mẹ vô cảm giờ có con lại bắt đầu biết khóc

Xót xa thân mình, thương thân con cực nhọc

Buồn từ khi mới tượng hình!

 

Gắng quên mọi lo âu giữ con lại bên mình

Chắc con giận vì mẹ không có nụ cười hạnh phúc

Những ngày qua cười buồn và nước mắt...

Con vẫn dần lớn lên!

 

Những giấc ngủ chập chờn đêm đêm

Mẹ hốt hoảng thấp cao tìm lối thoát

Tay chạm phải con, chạm vào anh con đang ngon giấc

Mẹ lại nhắm mắt nhẩm đếm đến sáng trời...

 

Biết tìm đâu tặng con một nụ cười

Chỉ có bàn tay anh con ngày đêm ân cần hỏi

Em bé lớn rồi... lớn lên nhiều rồi đấy!

Anh là người yêu con nhất - biết không?

 

Mẹ ước sao cuộc sống đừng bão dông

Đừng nước mắt để con cười hạnh phúc

Mẹ gắng gỏi làm mọi điều tốt nhất

Mà sao không thể ngăn giọt buồn suốt đêm dài...

 

20/3/2010

Vân Hồng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

HẬN

 

Xé toang màn đêm/ em sấp ngửa tìm nơi nương náu

Lạc lòng bụi bặm tình nhiều hay ít /vẫn hư không

Hận lòng cả tin/ Đời đa tình nhạt nhoà / Thật/ Giả

Quen mà như lạ/ bảo lòng hờ hững/ chẳng nguôi quên

 

Xé toang màn đêm/ ám ảnh em kiếp tù đầy một linh hồn tội lỗi

Nghiệp chướng hoài theo đuổi/ Mong tu tâm tích đức /vẫn hoang đàng

Lòng u mang/ Chốn lao tù không lối thoát

Đời vô vị/ Sống mà như chết/ Có như không

 

Hoạt náo nặn ra nụ cười ngạo đời/ Nửa đêm đầm ướt gối

Thương lòng mình hoang hoải/ Mãi lang thang

Vắt kiệt giọt ân tình mong hồi sinh/ Sao tim trơ cứng

Một đời nặng nợ/ Rũ rượi khóc cười / Đa mang!!!

4/4/2010

Vân Hồng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

VỌNG PHU

 

Gắng học Vọng Phu để chờ chồng

Bao năm hoá đá cũng bằng không

Người đi, đi mãi phương nào nhỉ?

Chị đứng nơi này quá uổng công!

 

Gắng học nhân gian phá nợ đời

Vọng Phu rồi cũng chỉ nung vôi

Tấm lòng son sắc thành bạc trắng

Thói đời thay đổi Vọng Phu ơi!

 

Ta đây cũng đã chán kiếp người

Muốn lòng hoá đá - Sợ thành vôi!

Thế gian ai hiểu lòng ta nhỉ?

Phũ phàng chi thế miệng đời ơi!...

 

13/4/2010

Vân Hồng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ĐÊM NGUYỆT TẬN

 

Đêm nguyệt tận mịt mù trong câm lặng

Gieo hoang mang vào sâu thẳm tâm hồn

Khóc thương trăng vài tiếng dế nỉ non

Gió hờ hững bỏ đi đâu không thấy...

 

Đêm nguyệt tận lòng ta đau đớn vậy

Nửa vỡ tan nửa quờ quạng tìm về

Bóng mây đêm lảng vảng kéo ngoài kia

Che tối mắt vốn chẳng còn sáng nữa!

 

Đêm nguyệt tận mồ chôn trăng chia nửa

Nửa trăng nằm nửa giành chỗ cho ta

Hồn hoang đàng đã mỏi gối bôn ba

Nay về trú cùng mồ trăng hoang lạnh...

 

Đêm nguyệt tận đời ta thôi đơn lạnh

Hát phiêu du theo những đốm lửa trời

Nhấp nháy trong đêm thành những bóng ma trơi

Đêm nguyệt tận lòng ta... thôi... đã tận!

 

Đêm 10/6/2010

Vân Hồng

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

ĐỪNG TUYỆT VỌNG !

 

 

Có những lúc tưởng chừng như tuyệt vọng

 

Cuối con đường chỉ còn "một dòng sông "

 

Nhưng sự thật vẫn còn tia hy vọng

 

Ở cuối đường vẫn có một niềm tin...

 

 

Bạn hãy đứng lên bằng chính nghị lực mình

 

"Đừng tuyệt vọng... tôi ơi -đừng tuyệt vọng !"

 

Chẳng có gì trên đời là hoàn hảo

 

Bởi cho nên ta chớ có nản lòng !

 

 

 

Giacát xin chào Vânhồng !

 

Mạn phép vào trang thơ bạn nhé .Đọc bài thơ "Đêm nguyệt tận "làm mình thật chạnh lòng.

 

Bài thơ hay và vô cùng cảm xúc .Nhưng hãy cố gắng đứng lên nhé Vânhồng ,cuộc đời vẫn còn nhiều cái đẹp mà .

 

"Hãy nhìn những kẻ đau khổ hơn ta để thấy ta còn hạnh phúc "

 

Chúc Vânhồng mọi sự may mắn hơn và thêm vui .Thân mến !

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Vân Hồng ơi, lâu rồi không gặp em và cũng không đọc những bài thơ mới của em; Hôm nay anh vào đây, trước là để thăm hỏi em, sau là mời em qua mục phê bình văn học của diễn đàn nay để đọc một topic mới anh vừa mở ở bên đó, có tựa đề "ĐÃI CÁT TÌM VÀNG" với chủ đích tìm kiếm những bài thơ hay của các cây bút không chuyên, viêt sbaif bình và giới thiệu về họ; Bài đầu tiên và người đầu tiên anh bình là bài TÓC NGẮN của em đấy; Qua đọc coi, nếu chưa ổn thì phản hồi lại giùm anh nhé !

Cảm ơn !

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

BÌNH THƠ TẶNG BẠN

 

TÓC NGẮN

 

 

Các cụ ta xưa thường nói: “Hàm răng, mái tóc là vóc con người…”… Mái tóc và khuôn mặt bao giờ cũng là điểm nhấn quan trọng khi nói về một người con gái đẹp !

Thời còn học cấp 3, ở xóm tôi sơ tán có một chị rất đẹp, tên là Hồng; Chị Hồng lớn hơn tôi chừng 2, 3 tuổi…; Chị có mái tóc đen nhánh và rất dài, dài ước chừng chạm gót chân; Bình thường chị luôn tết tóc hình đuôi sam và vấn gọn gàng lên đầu như một cô gái Nga. Nhưng đã có lần tôi nhìn thấy chị không tết tóc mà buông xuống cái lưng thon và rất đẹp, đẹp đến mê hồn… Chị là bí thư Đoàn xã nên tôi cũng hay được gặp chị mỗi khi có sự kiện trọng đại của Đoàn như phát động một phong trào thi đua yêu nước nào đó… Những khi như vậy tôi cứ như bị hút hồn bởi vẻ đẹp của chị.

Ngày ấy quê tôi còn chiến tranh, con gái hay mặc áo gụ (áo nhuộm củ nâu), đặc biệt đều mặc áo nịt ngực cứng chần bằng vải dầy và nhọn (corset) nên bộ ngực trông thật hấp dẫn… nhất là khi áo gụ bị sờn bạc ở 2 “cao điểm”… Chị Hồng cũng vậy, sao lúc nào tôi thấy chị cũng đẹp mê ly…

Nhưng quả thật, với cá nhân tôi, con gái để lại ấn tượng nhất vẫn là mái tóc…Vì vậy, trước đây, khi ra đường, hễ bắt gặp con gái cắt tóc ngắn là tôi rất “dị ứng”, nhất là còn cắt tém như con trai thì… vớ vẫn, tôi không thể chấp nhận được !

Vậy mà, “ghét của nào, trời trao của đó…”, ma xui thế nào mà tôi lại quen và thân với một cô gái có mái tóc cắt tém, thoạt nhìn thật lạnh và “đáo để” nữa, nhưng nhìn mãi thành quen và rồi thân nhau. Cô gái đó cũng có tên là Hồng, nhưng là Vân Hồng, một cô giáo nhỏ đang dạy học ở thành phố Hải Phòng; Cô giáo Vân Hồng rất yêu thơ và viết rất nhiều thơ... Hóa ra chỉ vì thơ ? Không ! Không hẳn vậy; Có thể chỉ vì một cái tên, cái tên đã gắn liền với những ký ức về mái tóc dài ngày nào của tôi ? Cũng không hẳn thế ! Vậy thì chắc chắn vì cả hai rồi - thơ và cái tên của người làm thơ ! Thật lòng mà nói thơ Vân Hồng rất hay, dẫu đượm buồn và hơi già... so với cái tuổi của nàng...

Thơ hay thì rõ rồi và cứ cái đà này nàng sẽ nhanh chóng trở thành cây bút chuyên nghiệp mất thôi. Tôi phải tìm và bình ngay một bài để tặng nàng, kẻo khi nàng trở thành nhà thơ chuyên nghiệp rồi thì cái tiêu chí chỉ "bình thơ không chuyên" của tôi lại hóa ra công cốc... Cũng may, vì nàng có khá nhiều bài thơ hay nên để tìm được một bài thơ ưa thích không khó và tôi đã tìm được bài thơ này của nàng trên mạng, ở ngay diễn đàn thơ trẻ đấy. Bài thơ có tựa đề “Tóc ngắn” và vì vậy tôi cũng mượn luôn để làm tựa đề cho bài viết này. Hãy nghe nàng lý giải vì sao mà mình phải cắt tóc ngắn nhé :

“Mái tóc thề ngày ấy xa anh

Em đã cắt chẳng thể dài được nữa

Em giận mình tin vu vơ lời hứa

Nên bỏ tóc thề để quên dấu yêu xưa”…

 

Hóa ra là vậy ! Nhiều câu chuyện dài li kỳ cũng thường xuất phát từ một chữ “yêu”, ngày xưa nàng cũng từng có mái tóc dài lắm chứ bộ:

“Nhiều đêm giật mình nhớ tóc xoã bờ vai

Nhớ bàn tay ai rụt rè thầm nhẹ vuốt

Tóc thề ngoan hiền chỉ còn là mộng ước

Liệu anh có còn thương tóc ngắn bơ vơ?”

 

Dĩ nhiên rồi khi mà điều quí giá nhất là mái tóc dài phải cắt bỏ đi thì ta cũng nhớ lắm, tiếc lắm chứ, nhất là khi bất chợt gặp người quen, người thân cũ thì cũng quả là bối rối:

“Trên đường đời dầu dãi nắng mưa

Chợt gặp nhau anh không còn nhớ nổi

Cô gái ngày xưa tóc thề bối rối

Giờ chẳng dịu dàng với tóc ngắn con trai…”

 

Biết và nhận thức được “Giờ chẳng dịu dàng với tóc ngắn con trai…” nghĩa là nàng vẫn còn nhiều lưu luyến với kỷ niệm xưa; Tiếc quá, nhưng từ xưa đến nay vẫn vậy, người con gái khi đã yêu thường quên mình và sẵn sàng dâng hiến tất cả; Một mái tóc chứ vài mái tóc có xá gì… Bởi đến “cái ngàn vàng” người ta cũng còn không tiếc nữa là, còn khi đã xác định thuộc về nhau rồi…thì có mà…Lạy trời, tình yêu thật vĩ đại và muôn năm !

Cả bài thơ có 4 khổ nhưng đã có tới 3 khổ nói về lý do tại sao nàng phải cắt tóc ngắn; Nhưng đến khổ thứ 4 thì ý tứ thật sự của khổ thơ mới được lộ ra:

“Tóc ngắn ngang tàng vẫn yêu những vần thơ

Vẫn khắc khoải trước những điều ngang trái”

 

Hai câu thơ này khiến tôi lại liên tưởng đến một “tiên đề” mà chính tôi là tác giả và đã được chí ít 90% chị em phụ nữ Việt Nam công nhận (hi, đừng nghĩ tôi bốc phét nhé ?) - Tiên đề đó phát biểu như sau: “Một trăm phần trăm chị em phụ nữ Việt Nam đều yêu thơ !”. Ơ, cái “tiên đề” gì mà nghe lạ hoắc thế này, ngộ quá cơ; nhưng các chàng trai đừng giàu trí “tưởng bở” nhé bởi vì tôi cũng dám chắc rằng “100% các chàng trai nếu tỏ tình bằng thơ thì cũng sẽ nhận được thất bại cả 100 lẻ một phần trăm đấy”. Lý do tại sao ư ? Thôi để một dịp khác tôi giải thích vậy, kẻo không lại bị lạc đề bây giờ !

Trở lại với 2 câu thơ trên, ta cũng dễ nhận thấy nàng đã rất đồng tình với “tiên đề” của tôi rồi còn gì ! Câu thơ như muốn nói: những người con gái dịu dàng thường rất yêu thơ; Vậy nên, dẫu tóc nàng có cắt ngắn, cắt tém đến đâu thì bản chất dịu dàng của người con gái trong nàng vẫn không thể mất… Thật tuyệt vời, tôi xin cảm ơn nàng đã ủng hộ cho cái tiên đề của tôi !?

Nhưng chưa hết, vượt lên tất cả, nàng vẫn là nàng, vẫn khẳng định được cái bản lĩnh rất con gái của mình sẽ không bao giờ đổi thay trước những biến cố của cuộc đời : Không đánh mất mình trước bao nhiêu thay đổi và luôn mong muốn tìm lại chính mình với một thái độ hết sức cầu thị và chân thành: Chỉ đánh mất tóc thề - xin tìm lại giùm em. Nên dù là vậy, nàng vẫn là nàng, em vẫn là em:

“Tóc ngắn bây giờ...

Tóc ngắn ấy là em !”

 

Tôi đã gặp nàng, à không, gặp em một chiều ở Hải Phòng, trong một quán cà phê nhỏ cạnh trường. Khó khăn lắm chúng tôi mới thu xếp được cuộc gặp mặt này; Đơn giản bởi vì nàng là một cô giáo vẫn “bận bịu cùng đàn em thơ” lắm và tôi là một doanh nghiệp cũng ngày đêm phải lo “cơm áo, gạo tiền” cho biết ao con người chứ đâu có nhiều thì giờ rỗi rãi mà đi tìm tóc ngắn… Nhưng vì yêu thơ nhau, cảm mến thơ của nhau nên chúng tôi đã gặp được nhau.

Hơi bất ngờ nhưng mọi cái trôi qua thật nhanh và chúng tôi đã như những người bạn lâu ngày gặp lại. Mái tóc của nàng bây giờ hình như đang xanh lại như tình yêu đang tái hợp trong một tâm hồn con gái thật dịu dàng và đáng yêu.

- Thưa cô, cô sẽ không phải bỏ tiết dạy chiều nay chứ ?

- Ồ không, nhưng anh quên rồi sao, bây giờ là tháng sáu, trò và cô chúng em đang nghỉ hè cơ mà !

 

Tôi thở phào nhẹ nhõm. Chí ít thì tôi cũng không làm cản trở đến công việc của một cô giáo; Cố giáo đó là Vân Hồng – một tác giả thơ trẻ của Hải Phòng. Các bạn có thể tìm về diễn đàn thơ trẻ (cứ vào Google mà gõ, thế nào cũng thấy) để đọc thơ của cô giáo có mái tóc cắt tém mà khiến tôi sau lần đó đã thật sự rung động mà viết rằng:

Em tóc tém, môi trầm

Dáng tân thời, áo da, híp hóp

Có lẽ nào quê mùa thơ tôi

Cũ kỹ ngàn xưa câu lục bát

Lại làm xốn xang trái tim…

(Trích trong bài thơ Tóc thề của KAH- đã in trong tập: Người đàn bà của tôi-NXB HNV 2010)

 

Thôi thì, bạn hãy đọc lại toàn bộ bài thơ để thấy chất dịu dàng trong người con gái có mái tóc cắt ngắn dễ thương như thế nào nhé. Xin một lời cảm nhận và phản hồi lại giùm tôi, hỡi các bạn mến thân !

 

Hải Phòng, ngày 3.8.2010

Kiều Anh Hương

 

 

Các bạn có thể đọc thêm các bài bình thơ khác trên Thơ trẻ tại địa chỉ :

http://diendan.thotre.com/index.php?showtopic=20719

 

Xin cảm ơn!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Chào anh KAH! Sau 1 thời gian ẩn dật và dặn lòng: thôi, chia tay với thơ! Nhưng đúng là "duyên nợ" không thể xa rời thơ được. Bài bình Tóc ngắn em chỉ đính chính lại là em gặp anh vào 1 buổi chiều đông trong khuôn khổ 40 phút trống tiết. Thế nên anh mới viết: áo da hiphop chứ mùa hè ai mặc áo da. Hi. Cám ơn anh đã yêu quí thơ em!

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Mẹ không muốn sinh con gái/ Vì nặng số kiếp chuân chuyên/ Con gái mà không có duyên/ Thì tủi phận mình đơn lẻ/ Con gái mẹ xinh như thế/ Chắc hẳn là rất duyên rồi/ Nhưng sợ sau này khổ thôi/ Hồng nhan thường hay vất vả/ Mẹ không muốn con là gái/ Không phải mẹ không yêu con/ Chỉ lo hạnh phúc không tròn/ Giống như long đong - đời mẹ/ Đêm đêm ngắm nhìn con trẻ/ Thương quá là con gái ơi!/ Mong đời ban tặng nụ cười/ Cho suốt đời con yêu nhé (12/ 12/ 2010Viết cho con gái)

Chia sẻ bài viết này


Liên kết
Chia sẻ trên các trang khác

Join the conversation

You can post now and register later. If you have an account, sign in now to post with your account.

Khách
Trả lời chủ đề này...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...