"THÀ KẾT THÚC TRONG ĐAU KHỔ CÒN HƠN ĐAU KHỔ MÀ KHÔNG BAO GIỜ KẾT THÚC" Mình rất ngoan. MÌnh đã dùng mọi nghị lực của mình để đứng dậy và vui sống. MÌnh đã làm được điều đó và mình biết mình sẽ làm được điều đó. Mình đã bắt đầu biết đón nhận những tình cảm mới một cách chân thành và sẵn sàng cho một người mới. Someone for me. Mình không chối bỏ những nỗi đau còn đang hiện hữu. Mình thừa nhận nó, nhìn thẳng vào nó và đi ngang qua nó. NỖi đau rồi sẽ quên lãng như một quy luật tự nhiên với thời
"THÀ KẾT THÚC TRONG ĐAU KHỔ CÒN HƠN ĐAU KHỔ MÀ KHÔNG BAO GIỜ KẾT THÚC" Mình rất ngoan. MÌnh đã dùng mọi nghị lực của mình để đứng dậy và vui sống. MÌnh đã làm được điều đó và mình biết mình sẽ làm được điều đó. Mình đã bắt đầu biết đón nhận những tình cảm mới một cách chân thành và sẵn sàng cho một người mới. Someone for me. Mình không chối bỏ những nỗi đau còn đang hiện hữu. Mình thừa nhận nó, nhìn thẳng vào nó và đi ngang qua nó. NỖi đau rồi sẽ quên lãng như một quy luật tự nhiên với thời
"Ước gì mình như chiếc lá cây Khẽ rung trong gió, dưới mưa bay Và rơi trên áo ai đứng lại Một chút tình cờ ngang qua đây Ước gì mình như ánh nắng vàng Trải ấm con đường ai lang thang Chiều đi phố vắng buồn chi lạ GỬi chút tình riêng ở phím đàn Ta buông thương nhớ chìm trên khơi Ta buông hồn ta lạc đến người CÒn đây một chút tình thơ dại Vướng víu cho môi một nụ cười Ước gì ta có thể quên ai Đêm thì sẽ ngắn, ngày bớt dài Ngóng trông - nghĩa ấy thành xa lạ Và có đâu buồn khi nắng phai.. (