THU LẶNG LẼ Tóc em bay thả hương theo gió, Đôi má hồng tô điểm sắc thu. Dáng chiều e thẹn em bước tới Một mảnh tình con sắc thu nồng. Những ngày thu ấy còn thơ dại Chỉ biết yêu em, kín trong lòng Thương thâm, chộm nhớ, đêm thao thức Thơ thẩn làm thơ, hát một mình. Tôi khóc mùa thu sau đêm dông bão Gió bấc lạnh lùng, buốt cả giấc mơ Không còn thu nữa và em nữa Tôi tiếc ngày thu lặng lẽ yêu.
NHỰA SỐNG Buộc mặt trời trên cành sầu trước ngõ Trói hoàng hôn, bắt cóc đêm trường. Để tôi sống trong những ngày không tối Tôi sẽ không buồn và sẽ chẳng tương tư. Tôi không nhớ và chẳng yêu em nữa Như từ giờ chẳng có hoàng hôn Chỉ có nắng và ngày đầy ánh sáng Tôi héo mòn không phải vì em. Tôi khô đi trong những ngày nắng cháy Tôi khát thèm những giọt tinh khôi Lửa đã cháy từ trong lòng tôi đỏ Tôi ngã nhoài, thân xác héo khô.