Jump to content

Về blog này

để được đọc thơ văn

Entries in this blog

 

ĐÊm ThÁnh VÔ CÙng

ĐÊM THÁNH VÔ CÙNG     Vinh danh thiên chúa trên trời Bằng an dưới thế cho người thiện tâm* Thắp lên ngọn nến vĩnh hằng Cầu mùa đông ấm áp quanh cõi đời.   Ơ kìa, dường có hai người Hai xa xôi lắm nhẩm lời thánh ca Silent night đêm bao la Hai cô đơn lạnh lẽo và, đêm thôi ...     Giá lúc này em bên tôi Vinh danh thiên chúa trên trời Cầu cho trái đất thêm người thương nhau.   * câu nguyện đêm giáng sinh của tín đồ Cơ đốc   ĐCĐ

nguoibuongio

nguoibuongio

 

ĐÊm NguyÊn TiÊu Ở K

ĐÊM NGUYÊN TIÊU Ở K*       Tôi nheo mắt nhốt cái chòi canh trên ngọn đồi vào trong đường ngắm Nơi tên lính gác đang ngồi ôm súng mơ về một chốn nào đó êm ả quê rằm Giờ đột kích, mặc kệ giấc mộng thiu thiu mặc đêm nguyên tiêu thần thánh Tôi kiêu hãnh siết cò hạ gục một vầng trăng!   *K: mật khẩu để gọi Campuchia hồi chiến tranh biên giới Tây Nam   ĐCĐ

nguoibuongio

nguoibuongio

 

ĐÊm Nghe CÂu VỌng CỔ Ở TÂn UyÊn

ĐÊM NGHE CÂU VỌNG CỔ Ở TÂN UYÊN   Chiêu đãi ta, bạn dạo bài vọng cổ Điệu nghệ đồng bằng Nam Bộ chính tông Vuốt chữ xề miệt vườn nghe “quá đã” Gạo chợ bỗng mềm môi nước sông   Vịn nhịp song loan hồn vía lâng lâng Câu nói lối buồn ngang xương, khó hiểu Cô gái xứ nào gánh nước đêm trăng Bỏ xóm nhỏ phụ tình anh bán chiếu?   Thời shopping chạy đua chơi hàng hiệu Nệm mút Hồng Kông, nước khoáng đóng chai Hơi sức đâu ray rứt hoài tấm chiếu Bờ giếng rêu tiếc nuối sợi dây dài   Mẹ ta còn lóc cóc gánh trên

nguoibuongio

nguoibuongio

 

ĐÊm GiÁng Sinh ĐẦu TiÊn KhÔng Em

ĐÊM GIÁNG SINH ĐẦU TIÊN KHÔNG EM Tặng huynh đệ Baron     Đêm Giáng sinh mềm tợ bàn tay con gái Bàn tay ngoan ước được lần sưởi ấm tay anh Đêm trống vắng hai phương huyền thoại Bấm dòng số phôn Em lại đâu đó dáng hình   Chiếc mobile con con Chiếc đèn thần Anh miết khẽ ngón tay lên hàng số Giọng em lúc nào nghe cũng ngộ Cả mùi son nồng Vượt đêm lạnh đến tìm anh   Đêm Giáng sinh Hồi chuông Nhà thờ Đức Bà lanh canh Câu thơ Nguyên Sa dắt anh tìm cho mình góc kín Giọt cà phê mà

nguoibuongio

nguoibuongio

 

ĐÊm ChỢt ThỨc

ĐÊM CHỢT THỨC   Cách chi tẩn liệm được nỗi buồn Chít mảnh khăn tang lên ký ức Để chợt đêm thôi choàng thức giấc Nhìn vách mơ hồ gần lắm một âu lo   Hoài niệm khô giòn như sợi tóc thô Châm lửa đốt từng cánh đồng ngún khói Hay chính nhánh lục bình nông nổi Đưa ta qua mấy khúc luân hồi   Vẫn thèm trút sạch khối buồn ơi Câu thơ mãi rầu rầu lời kinh kệ Tự an ủi tháng ngày thường vẫn thế Chiếc lá đâu đâu cũng về mặt đất gởi trăm năm   Cửa sổ riêng tư hòng nhốt lấy khuông trăng Vầng đẹp ấy mai sau th

nguoibuongio

nguoibuongio

 

ĐÀnh TÔi ĐỘc HÀnh

ĐÀNH TÔI ĐỘC HÀNH   Tôi thưa với mình Với cây, hoa, lá Trước hồng bình minh Trước xanh biển cả   Là hôm nào đó Chôn cất tiếng cười Mai kia mốt nọ An táng giọng người   Mượn hú đười ươi Ngụy trang ngôn ngữ Giả vờ lữ thứ Ném chén vào đêm   Ngồi tụng tên em Nghe mùa bão lũ Lỡ một trăng liềm Thương chiều lính thú   Cời tro bếp đỏ Nhóm lại tuổi mình Đem mài cuộc tình Khảm buồn lên đá   Chim mỏi cánh chơi Bóng chìm tăm cá Chào hỏi quanh đời Vấp toàn nghiệt ngã   Đành tôi độc hành Giẫm mòn dặm

nguoibuongio

nguoibuongio

 

Đa CẢm

ĐA CẢM     Đa cảm quá, chớm mưa em đã khóc Thương hàng cây thương ướt tiếng chim gù   Yếu đuối vậy nỡ nào em không xót Một gã khờ trong rét đứng tìm thơ.   ĐCĐ

nguoibuongio

nguoibuongio

 

Đa CẢm

ĐA CẢM   Mong manh quá, chớm mưa em đã khóc Thương hàng cây thương ướt tiếng chim gù Đa cảm vậy nỡ nào em không xót Một gã khờ trong rét đứng tìm thơ.   ĐCĐ

nguoibuongio

nguoibuongio

 

DƯỜng NhƯ LÀ KhÚc CuỐi

DƯỜNG NHƯ LÀ KHÚC CUỐI   Nào phải mùa đâu, cơn gió muộn qua rồi Chút đắn đo bởi ấm nồng nán lại Hẳn không tin em soi gương, biết đâu, lại thấy Lọn tóc buồn còn đọng dấu tay tôi   Ngỡ lâu rồi luyến nhớ cũng phai phôi Bếp lửa cũ nhúm tàn tro nguôi ngoải Ngày lắng vậy nên tình cần hấp hối Và âm thầm suối lá đổ ngoài hiên   Màu tường vi vẫn cháy rực bên thềm Em sẽ lại trái tim yêu khép cửa Tội nghiệp tôi thêm lần không chỗ trú Gót mỏi nhừ bó gối nhớ bàn chân   Để hôm ngồi em chải tóc phân vân Chiếc

nguoibuongio

nguoibuongio

 

DÒng SÔng ThƯƠng NhỚ

DÒNG SÔNG THƯƠNG NHỚ   Một hôm lòng thêm nắng mới Ngồi thương cỏ nội hoa đồng Mười năm xa xăm nguồn cội Thả hồn về lại dòng sông   Xuồng ai chở mùa điên điển Nhuộm đầy bờ nước lớn ròng Hoàng hôn lục bình loang tím Câu hò trôi tận mênh mông   Đưa tay vốc con nước ngắn Nhớ ai tóc nhớ buông dài Áo xưa gói bao mùa nắng Có còn bến vắng chờ tôi   Thương nhau bên lỡ bên bồi Cách nhau mấy sông mấy lạch Dáng cò nghiêng về cánh hạc Sao không bắc giúp nhịp cầu?   Tôi đi bỏ lại sông sâu Lam chiều nhạt mà

nguoibuongio

nguoibuongio

 

Của Hai Giấc Mơ

CỦA HAI GIẤC MƠ   thế giới này của cả hai, ba biết rõ con mơ bằng những giấc mơ của ba những giấc mơ xa tít mãi trời xa có mỗi trái tim hồng nhịp đập dội vào từng ngóc ngách giấc mơ con khi chính tâm hồn mình ba chưa lúc nào hiểu được dẫu thế giới vẹn nguyên niềm an ủi mỗi ngày khi có con nằm cạnh ba đây …   hai yêu thương côi cút giấc đêm nay ấu thơ của ba, men theo hơi thở con, quay lại và lạ quá – thêm một người đứng đấy vàng vọt cô đơn   ĐCĐ

nguoibuongio

nguoibuongio

 

CÔng ThỨc ĐỂ TÔi ViẾt MỘt BÀi ThƠ TÌnh

CÔNG THỨC ĐỂ TÔI VIẾT MỘT BÀI THƠ TÌNH   Mượn xuân chút lâng lâng của nắng Mượn hạ chút thẹn thùng Chút thu nhuốm sầu Em gom hết về sưởi mùa đông vắng vẻ   Nhà điêu khắc mượn đường nét của gió Đục đẽo nên cánh đồng lúa có trâu có cỏ Để ca tụng thời kỳ lành cho sạch rách cho thơm Hoặc tạc bức phù điêu ngày xưa có mẹ Thơm thơm canh cua canh hẹ   Chàng họa sĩ mượn màu xanh trên mắt con gái Màu tím lãng mạn trên giậu bìm bìm Tiếng con nai ngơ ngác dẫm trên rừng thu Vẽ nên một nỗi buồn mơ hồ nho nhỏ

nguoibuongio

nguoibuongio

 

CỎ PhỤc Sinh

CỎ PHỤC SINH     Tôi phế tích, ngoái thương người trầy trụa Sau bão giông sau hạn hán đôi mùa Thuở đau ấy xin tặng nhau một nửa Cả nét buồn vụng dại giấu xa xưa   Người với tôi vỉa hè đời sấp mặt Vết thương tình đã liền sẹo hay chưa Còn kịp về tìm vạt nắng hiên thưa Trải tuổi muộn hong phiến yêu vất vả   Ngồi bên nhau vai người êm ái quá Tựa vào đi mà đắng đót ngậm ngùi Ngực tôi đây cứ thiêm thiếp chao nôi Tai ngoan lắng ru lời mềm băng bó   Chờ phục sinh ta đầu thai vào biếc cỏ ...     ĐCĐ

nguoibuongio

nguoibuongio

 

Có Một Câu Thơ

VẪN MỘT CÂU THƠ     Vẫn một câu thơ đang đi tìm em Tứ thơ vui như câu chuyện người mới lớn Thơ vờ buồn nếu thương yêu hạn hán Kiên nhẫn về hạt nước lắng dòng sông   Câu thơ ngồi hát với khoảng mông lung Mà hôm vội trái tim làm rơi lại Chẳng phải tôi, thơ chưa hề già cỗi Dịu dàng thôi đâu dễ gặp một lần   Thơ nồng thơm lúc vội vả tay cầm Rụt rè chạm chầm chậm thành kỷ niệm Mỗi lời nguyện dành phần người thân thiện Mái tóc dài bay rối nhịp thời gian   ***   Sân ga chiều, câu thơ đứng tê chân Đợi c

nguoibuongio

nguoibuongio

 

CÔ GÁi KhỎa ThÂn

CÔ GÁI KHỎA THÂN     Cô gái ngồi khỏa thân Giữa phố phường xao động Lộng lẫy một chân dung Bên ồn ào đời sống   Cô gái ngồi thơ mộng Như vừa được sinh ra Nhan sắc thật Ê-va Địa đàng hương trái cấm   Cô gái không son phấn Lúc đời nghiện hóa trang Vải vóc chỉ vướng bận Em trần truồng rất ngoan   Ừ, giá cả leo thang Kệ thị trường chứng khoán Ừ, cao ốc khoe khoang Mặc chòi tranh lận đận   Cùng buổi chiều chấy rận Em ngồi như ca dao Thơ tôi chưa lạc vận Mà trổ một thương đau   ****   Cô gái ngồi

nguoibuongio

nguoibuongio

 

CÔ BÉ BÁn DiÊm

CÔ BÉ BÁN DIÊM   Đêm mưa năm nọ đọc truyện “Cô Bé Bán Diêm” Của nhà văn Đan Mạch Andersen Tôi đã khóc rấm rức trong tấm chăn bông Khóc một cách tinh khôi, khóc chân tình Nước mắt ướt nhòe lứa tuổi lên chín lên mười Việt Nam của tôi.   Ngày mưa vừa rồi ra phố tôi nhìn thấy Một người đàn ông đặt một đứa bé khoảng hai, ba tuổi bên lề đường Và một chiếc lon nhôm trước mặt nó Thu gom từ tâm của những tấm lòng yếu đuối Của vài nhà từ thiện nghiệp dư Của các tín đồ nam nữ muốn giữ sẵn một suất ở thiên

nguoibuongio

nguoibuongio

 

Chúc Ngủ Ngon

CHÚC NGỦ NGON   Em là ngọn lửa Anh, cây đèn cầy Chạm vào như thế Chảy hết còn gì   Thôi, chớ nghịch nữa Goodnight ngủ ngon Hay … mình thắp lửa Coi đêm cháy giòn?   ĐCĐ

nguoibuongio

nguoibuongio

 

ChỢt MÙa ĐÔng SÀi GÒn

CHỢT MÙA ĐÔNG SÀI GÒN     Lẽ nào em giấu mất mùa đông Tháng mười một đất trời càng trống trải Nếu phải xa, gió mùa, xin giữ lại Để anh còn xuống phố với hàng cây   Để tưởng còn ngây ngất nắm bàn tay Em nhỏ nhắn đến chừng không có thật Hôm len lỏi vào đời nhau bất chợt Như cơn mưa bụi này, như cái lạnh sáng nay   Để kịp phải lòng khung cửa sổ xanh mây Em thoắt hiện màu khăn choàng cổ tích Để ngẩn ngơ mùi hoàng lan tinh nghịch Giữ miết chân anh, lại vờ đuổi anh về   Để kịp tìm một góc lặng cà phê

nguoibuongio

nguoibuongio

 

ChỢt MÙa ĐÔng SÀi GÒn

CHỢT MÙA ĐÔNG SÀI GÒN   Lẽ nào em giấu mất mùa đông Tháng mười một đất trời càng trống trải Nếu phải xa, gió mùa, xin giữ lại Để anh còn xuống phố với hàng cây   Để tưởng còn ngây ngất nắm bàn tay Em nhỏ nhắn đến chừng không có thật Hôm len lỏi vào đời nhau bất chợt Như cơn mưa bụi này, như cái lạnh sáng nay   Để kịp phải lòng khung cửa sổ xanh mây Em thoắt hiện màu khăn choàng cổ tích Để ngẩn ngơ mùi hoàng lan tinh nghịch Giữ miết chân anh, lại vờ đuổi anh về   Để kịp tìm một góc lặng cà phê Th

nguoibuongio

nguoibuongio

 

Cho HẠ

CHO HẠ   Sẽ một hôm tôi vô tâm vứt đấy Những xa xanh vất vả chép thành thơ Nỗi buồn em tôi tình cờ bỏ lại Lấy cớ mình vừa nhận được bơ vơ   Tôi ném luôn góc nho nhỏ giấc mơ Giấc mơ vội chưa họ tên gì cả Dặn em nhé tháng tư đừng qua cửa Kẻo gọi em trùng gọi với tên mùa   Tiếc làm gì mảnh vỡ nắng lưa thưa Bụi mưa ấy em từng vu vơ khóc Còn thương tưởng hoài niệm xưa ngà ngọc Vào hạ này chớ nhặt tiếng ve rơi.   ĐCĐ

nguoibuongio

nguoibuongio

 

Cầu Lấy Một Cơn Mưa

CẦU LẤY MỘT CƠN MƯA   nhà thơ nông dân đầu trần đặt bàn chân lên lớp đất khô nứt đám mạ khát nước chết gục ngước mắt lên trời cầu xin một tín hiệu mưa   nhà thơ công nhân bộ đồng phục rách bước ra căn nhà tồi tàn bẩn chật người vợ ôm đứa con nhỏ nằm ngủ chung với tiếng muỗi vo ve ngước mắt lên trời cầu hôm nay xin được việc làm   nhà thơ bác sĩ gọng kính trầm ngâm từng hàng dài những hình nhân những con bệnh lê la trên nền gạch tiếng than van đều khắp ngước mắt lên trời cầu xin chút phép lạ mon

nguoibuongio

nguoibuongio

 

CÂu ChuyỆn ChiẾc MẶt NẠ

CÂU CHUYỆN CHIẾC MẶT NẠ     Vì tập tính thích nghi bầy đàn Tôi sắm chiếc mặt nạ giả trang Theo thời gian mặt nạ dần hóa thành da thịt Ăn uống, nói cười, thở hít … Tôi sống giùm ai chẳng phải sống cho mình   Xám ngoét hoàng hôn tôi vạn tuế bình minh Trá ngụy đớn hèn khoác áo bào thần tượng Dạ dày phì nhiêu nên quả tim suy dinh dưỡng Tôi độc diễn vai ai nào phải ngữ ngôn mình   Giành một suất thiên đàng, tôi rao bán kệ kinh Chiếc mặt nạ nhuôm nhuốm mùi đạo hạnh Chúa, Phật phi thường mà chúng sinh

nguoibuongio

nguoibuongio

 

BÚt KÝ YÊu

BÚT KÝ YÊU   Tôi ra đời cùng một nỗi buồn thâm căn không hiểu nổi Hôm mẹ sinh em nhiều niềm vui hổi hả đặt tên Tôi lợn cợn vài muộn phiền đang cố vùi quên Em tươi rói những hân hoan cất đầy trang nhật ký   Năm tháng trôi qua, phút giây tồn đọng lại Những chất chứa bên lòng, đôi phao phổng lỡ thốt ra Có thời gian phôi pha Lại khoảnh khắc bén rễ sâu vào ký ức   Thường chạm tay sự thật Nên đôi khi hồn nhiên thèm một an ủi mơ hồ Gặp lúc buồn mà khóe mắt cứ ráo khô Lắm phen vui bỗng dưng òa lên khó

nguoibuongio

nguoibuongio

 

BuỔi LỄ ChiỀu ThỨ BẢy

BUỔI LỄ CHIỀU THỨ BẢY   Đeo lên ngực trái tim cằn tội lỗi Tôi quỳ góc giáo đường sám hối thuở tình em Làm dấu thánh, nhói ngày mình nông nổi Hồi chuông xưa dăm mảnh đọng bên thềm.     ĐCĐ

nguoibuongio

nguoibuongio

 

Bốn đoạn Về Sự Chia Ly

BỐN ĐOẠN VỀ SỰ CHIA LY   đóa hoa này rồi sẽ tàn chiếc cốc kia đến lúc sẽ vỡ khoảng khắc đẹp đã mong manh lần rực rỡ giờ còn lại chăng ký ức thầm thì   con đường, dẫu mấy dài, cũng đến nẻo phân kỳ nỗi đớn đau đừng tự dối mình từng chưa có đăng đẳng thời gian vết sẹo tròn nguyên đó ta lầm lỡ thốt lời chi ta ngu dại điều gì   định mệnh này ai hào phóng giúp mình đây nước mắt sẽ tuôn sẽ tuôn dòng nước mắt được òa khóc như nhận phần thương tật như ngón chân từ khước một bàn chân   năm tháng mới qua n

nguoibuongio

nguoibuongio

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...