CẦU LẤY MỘT CƠN MƯA nhà thơ nông dân đầu trần đặt bàn chân lên lớp đất khô nứt đám mạ khát nước chết gục ngước mắt lên trời cầu xin một tín hiệu mưa nhà thơ công nhân bộ đồng phục rách bước ra căn nhà tồi tàn bẩn chật người vợ ôm đứa con nhỏ nằm ngủ chung với tiếng muỗi vo ve ngước mắt lên trời cầu hôm nay xin được việc làm nhà thơ bác sĩ gọng kính trầm ngâm từng hàng dài những hình nhân những con bệnh lê la trên nền gạch tiếng than van đều khắp ngước mắt lên trời cầu xin chút phép lạ mon
VẪN MỘT CÂU THƠ Vẫn một câu thơ đang đi tìm em Tứ thơ vui như câu chuyện người mới lớn Thơ vờ buồn nếu thương yêu hạn hán Kiên nhẫn về hạt nước lắng dòng sông Câu thơ ngồi hát với khoảng mông lung Mà hôm vội trái tim làm rơi lại Chẳng phải tôi, thơ chưa hề già cỗi Dịu dàng thôi đâu dễ gặp một lần Thơ nồng thơm lúc vội vả tay cầm Rụt rè chạm chầm chậm thành kỷ niệm Mỗi lời nguyện dành phần người thân thiện Mái tóc dài bay rối nhịp thời gian *** Sân ga chiều, câu thơ đứng tê chân Đợi c
ĐỐT THÊM MỘT TRANG NỮA là một trang nữa được lật sang mặt giấy rách tơi, vàng ố vo lại ném vào bếp lửa thời khắc trôi qua khi phẫn nộ ta thốt lắm lời chẳng hay ho thật tình lòng dạ nào muốn vậy lắm lúc chẳng biết mình giận hờn ai đấy hoặc căm tức điều gì cả những lúc lặng lẽ bước chân về giữa hàng cây yên bình, gió giông vụt đến ánh sáng đợi chờ mòn dần theo giọt nến hơi nóng chừng còn vướng lại, chưa tan chiếc lá rụng giật mình con mèo đêm lang thang ướt đẫm cơn mưa, lòng mèo ơi khao k
TRÒ CHƠI CỦA CÁT hôm qua người ta khiêu vũ, chạm cốc chúc mừng đôi vợ chồng nghệ sĩ sau khi ly dị đã quyết định tái hôn hôm nay người ta khiêu vũ, chạm cốc chúc mừng một viên chức mãn hạn tù sớm sau án tham nhũng ngày mai người ta khiêu vũ, chạm cốc chúc mừng hai đất nước từng mắng nhau là giặc lại bắt tay hữu hảo tình thân trò chơi dành cho người lớn sai lầm, sửa sai, sai lầm, sửa sai … trò chơi của bọn trẻ nít xây nhà cửa, đền đài, lăng mộ, trên cát nếu không thích, cứ xóa đi, xây cái
CHÚC NGỦ NGON Em là ngọn lửa Anh, cây đèn cầy Chạm vào như thế Chảy hết còn gì Thôi, chớ nghịch nữa Goodnight ngủ ngon Hay … mình thắp lửa Coi đêm cháy giòn? ĐCĐ
TÊN LÀM THƠ không có thơ hắn cảm thấy lạc lõng ngưng viết về điều gì đó hắn chẳng tồn tại một cuộc đời ngu dại hắn tự tạo cho mình tôi vẫn biết cách phải sinh tồn ra sao mà chẳng cần đến thơ hắn thì không tên làm thơ trong tôi ĐCĐ
TĨNH LẶNG Ai trả đây tĩnh lặng lại con đường Tĩnh lặng lắm hàng cây buồn tay vói Và tĩnh lặng bầy chim mùa bay tới Nụ hôm đêm tĩnh lặng như biệt ly Bước chân nằm tĩnh lặng đợi ra đi Điệu vĩ cầm tĩnh lặng khuya ai dạo Chuông giáo đường tĩnh lặng người ngoại đạo Trả một ngày tĩnh lặng – em và tôi ĐCĐ
LỜI NGUYỆN CỦA TỬ TỘI tôi lại được tập đi ngày người quay lưng về hướng còn tôi đứng đấy bên đường tôi lại được tập nhìn ngắm những bóng hình cũ kỹ sâu trong ký ức xa xôi tôi lại được tập tư duy suy nghĩ và suy nghĩ từng hành động mỗi việc làm tôi lại được học cảm nhận tê cứng những ngày buồn máu đỏ tươm môi tôi lại được học khóc bóng tối âm thầm đêm mất ngủ không ai đoái hoài tôi lại được học tranh đấu đẩy tay vào bức tường câm chẳng còn gì để mất tôi lại được học cầu xin một thượ
BÀI HÁT BỎ QUÊN tôi là hạt bụi trái đất bỏ quên đợi mai làm bạn bầu trời hãy tìm tôi trong bài hát trong nồng môi hôn đêm hối hả trước lúc lên giường ĐCĐ