Đừng làm mây lang thang Mây trôi về kỷ niệm Đừng làm sông không hồn Xô đời với đau thương Ta biết ta buồn lắm Lệ thẳng rơi vào tâm Trên nụ cười e ấp Một dấu chân lặng buồn Mây ơi ! Mây đừng bay Đừng cho dài năm tháng Đừng để hoài tháng năm Đã tan vào ngày ấy..
Đây làng quê con sông nghèo An Phước Luỹ tre chiều vắng lặng chuyến đò đưa Tiếng ai ca bay bỗng giữa vùng trời Nơi tôi lớn dịu dàng trong lòng mẹ Thuở mười ba bắt ốc lội bùn Chân không dép thơm lừng mùi quê mẹ Trên gốc rạ có dấu tròn định mệnh Khói nhà tranh vách lá sớm nồng Này con tép, con cua đồng ngọt lịm Nồi canh chua bông điên điển rực vàng Gạo quê hương đậm đà phù sa lắm Nuôi tôi bằng dòng sữa Cửu Long Giang Cha tôi kéo vó, mẹ tôi ngồi sàn gạo Đàn em thơ rỉ rả học i tờ Chong đèn nhỏ như