Jump to content
  • entries
    1.099
  • comments
    15
  • views
    386.262

Về blog này

Trãi rộng từ tâm, mở rộng lòng nhân ái

Entries in this blog

 

Hành Trang Ngày Về

Ngày về còn độ bao xa Sao nghe sức khoẻ, của ta yếu dần Phải chăng khi xưa bất cần Nên giờ gối mỏi... bần thần chân rung...   Một thời bay nhảy lung tung Lên Voi xuống Ngựa... cả khung trời hồng Giờ đây mới biết gieo trồng Cảm thấy lưu luyến ... cánh đồng Từ Bi...   Đời người ai cũng ra đi Trở về cát bụi... mang chi theo cùng ? Giàu nghèo một lối đi chung Bốn dài hai ngắn... đóng khung chui vào !   Thôi ta nguyện với trời cao Từ bi hướng th

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Đất Miền Trung

. Xác xơ cát bụi đầy đường Nắng khô nứt nẻ, rẫy nương tiêu tàn Cỏ cây chết cháy bạt ngàn Vạn vật trông ngóng... một làn mưa rơi...   Người dân ngửa mặt kêu trời Mong cơn mưa đến, cho đời thêm xanh Mầm non hé nụ đâm cành Vun đắp cuộc sống... cơm canh mai này.   Hạn hán nhiều người trắng tay Vô phương trồng trọt, đêm ngày khóc than Ruộng nương giờ đã hoang tàn Tan hoang khô khốc... như làn bom xưa...   Hết nắng hạn, lại đến mưa Thiên

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mỗi Người Một Cảnh

"Trăm năm trăm cõi người ta" Phận người đầy rẫy, xót xa đau buồn Mỗi người một cảnh lệ tuôn Nào ai tránh khỏi ... khổ buồn được đâu...   Bởi đời là một bể dâu Buồn vui sướng khổ... đau sầu lâm ly Người này đau yếu trường kỳ Người kia nghèo khổ ... cớ chi đoạ đày.   Thật ra duyên nghiệp an bày Khi xưa đã tạo... kiếp này trả thôi Đó là Nhân quả luân hồi Gieo gì gặt nấy ... đứng ngồi không yên...   Nếu ta muốn tránh U phiền Gắng công tu sử

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nỗi Buồn Gặm Nhấm

Nếu ai có lòng từ bi Hay làm việc thiện, thì đi nơi này Bệnh Phong cùi cụt chân tay Cuộc sống cực khổ... đắng cay vô cùng...   Người thường chạy nhảy lung tung Chân tay đầy đủ, hoà chung cộng đồng Vậy mà còn có số đông Cơ hàn nghèo đói... sống không no đầy.   Còn người Phong Cùi nơi đây Chân tay khiếm khuyết... như cây héo tàn Đời sống cực khổ vô vàn Nỗi đau chồng chất... trăm ngàn xót cay.   Mong đời giang rộng vòng tay Mang chút hơi ấm... tới nga

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Vô Tình Tạo Nghiệp

Ngập chìm giữa chốn ba sinh Rồi đây chẳng biết là mình về đâu ? Bao năm bôn ba giãi dầu Giờ đây ngoảnh lại... mái đầu sương pha...   Mưu sinh giữa chốn ta bà Tạo bao nghiệp chướng, nào ta hay gì Có duyên giác ngộ từ bi Mới hay lầm lổi ... Sân Si tạo thành...   Quay gót quyết chí tu hành Gieo nhân quả tốt, để dành về sau Cầu mong Phật pháp nhiệm màu Giải tan nghiệp chướng, khổ đau chẳng còn...   Mai này khuất núi khuất non Phúc đức để lại cháu con m

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nương Tựa

Con nhờ ánh sáng Từ Bi Soi đường chỉ lối, bước đi vững vàng Lòng con cảm thấy nhẹ nhàng Buông lơi tham vọng ... mộng vàng xưa nay...   Cuộc đời đã nhiều đắng cay Cũng do nghiệp chướng, trả vay sanh tiền Nay con học sách Thánh hiền Chợt lòng tĩnh ngộ... nên liền dừng chân.   Từ nay không còn phân vân Một lòng hướng Phật, Tham Sân chẳng còn Mong sao vạn sự vuông tròn Chân tâm pháp tánh... giúp con trưởng thành...   Mai này đến lúc lìa cành Hồn ph

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Ước Muốn Xa Xôi

Trần luân kiếm từng miếng ăn Kiếp người cực khổ... khó khăn vô vàn Mong sao trên khắp thế gian Không còn đói khổ ... chứa chan ân tình...   Thế giới sống trong hoà bình Yêu thương đùm bọc, đẹp xinh nhân loài Từ Bi ngự trị miệt mài Trí tuệ sáng suốt ... đức tài song tu.   Nhà nhà tan hết mây mù Người người An lạc... cho dù bão giông Bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông Gió hoà - mưa thuận... đời không đói nghèo...   Mọi nhà vang tiếng hò reo Hạnh phúc tràn ngậ

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Đời Bốn Mùa

Cuộc đời như một giấc mơ Xuôi theo dòng chảy... trôi bờ phiêu du Tựa như chiếc lá vàng thu Hết xanh vàng vọt... mặc dù chưa rơi... !   Lá xanh xanh thắm một thời Vi vu trước gió, gọi mời xuân sang Xuân về cây cối rộn ràng Đơm hoa kết nhuỵ... đỏ vàng xinh tươi.   Hết xuân đến độ nắng cười Mùa hè thiêu đốt, thân người khô khan Nắng về vạn vật gian nan Mặt trời thiêu đốt... tiêu tàn lá hoa.   Thu đến gió thổi là đà Lá vàng rơi rụng, rời xa thân cành

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Lối Nhỏ Ngày Xưa

Đường vào cành trúc che ngang Uốn vòm trước ngõ ... lá vàng rụng rơi Dường như dẫn lối vào đời Đó là tổ ấm ... ở nơi quê nhà...   Gió xua lay rụng lá già Xoay tròn ve vẩy, như là đón ai Ngõ vào một lối nhỏ dài Lâu ngày cỏ mọc ... cả hai bên đường.   Đó là nơi chốn yêu thương In sâu kỷ niệm, tha phương nhớ hoài Nơi ấy... chỉ một không hai Dù đi xa vắng ... miệt mài không quên.   Để rồi ta mãi gọi tên Quê hương ta đó... tạo nên thành đồng

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nắng Hè

Tiếng ve sầu rít ngân vang Râm ran từng đợt, bay sang vọng về Bao trùm làng xóm đồng quê In trong trí nhớ... say mê một thời...   Nắng hè trải rộng muôn nơi Gió lay cánh phượng, nhẹ rơi xoay tròn Xác phượng rụng đầy lối mòn Con đường đi học... vẫn còn đâu đây.   Nắng xuyên thủng lá trên cây Rọi vào mặt đất... chứa đầy xác hoa Nắng trùm kín khắp mọi nhà Thiêu đốt cây cỏ... toả ra hương đồng...   Chân trời xa tít mênh mông Gió xua từng đám mây

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Như Một Cuộc Chơi

Đời người như một cuộc chơi Thắng thua thù hận ... tả tơi lá cành Sao không dừng lại tu hành Cho đời thanh thản... an lành cõi Tâm...   Tranh đua dẫn đến sai lầm Tham quá loá mắt ... sẽ lâm bệnh liều Nên ta hãy nhớ những điều Nghèo mà trong sạch... mới tiêu nghiệp trần.   Đó cũng là cách tu thân Để ta tích đức ... rất cần về sau Giãi thoát hết nghiệp khổ đau Tịnh duyên kết hạt ... thắm màu từ bi...   Không còn khổ ải lưu ly Phước đức tăng trư

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Tìm Chốn Bình Yên

Ta đi tìm chốn bình yên Mong có cơ hội, nhân duyên tu hành Để đời mãi mãi tươi xanh Tịnh duyên kết hạt... an lành về sau...   Cuộc đời đã nhiều khổ đau Bôn ba lặn lội, nhuốm màu thời gian Nhưng còn đầy rẫy gian nan Chưa được an lạc... chưa tan mây mù.   Lợi danh tham vọng phù du Mãi mê rượt đuổi... quên tu sửa mình Nay nhờ ánh sáng bình minh Soi đường chỉ lối... đẹp xinh vô vàn...   Trú thân giữa chốn trần gian Sinh Lão Bệnh Tử, hợp tan vô th

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nỗi Nhớ Đằng Đẵng

Tìm về ký ức năm xưa Lòng nghe ấm lại, như vừa hôm qua Thủa ấy... có Mẹ có Cha Hạnh phúc ấm cúng, cả nhà đều vui...   Chợt nghe buồn tủi ngậm ngùi Còn đâu năm tháng, ngọt bùi ấm êm Chỉ còn nỗi nhớ hằng đêm Trằn trọc đằng đẳng... gối mềm lệ sa...   Mồ côi không Mẹ không Cha Lòng con buồn nhớ, xót xa não nùng Nhiều đêm mơ tưởng mông lung Mong có Cha Mẹ... sống cùng chúng con...   Giờ đây Cha Mẹ chẳng còn Sinh Lão Bệnh Tử... lối mòn phải đi...

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Trằn Trở

Biết rằng đời là vô thường Nhưng sao ta vẫn, nhớ thương vô cùng Nhiều khi buồn bã mông lung Nghĩ về Cha Mẹ ... não nùng mồ côi...   Nhớ về cái thủa xa xôi Trong vòng tay Mẹ ... bồi hồi xuyến xao Tình Mẹ lớn tựa trời cao Yêu thương đùm bọc... ngọt ngào ấm êm.   Giờ đây cứ mỗi hằng đêm Thương Cha nhớ Mẹ, ruột mềm quặn đau Phận con chưa vẹn trước sau Chưa tròn chữ Hiếu... nát nhàu lệ rơi ...   Con người sống ở trên đời Đạo Hiếu phải giữ... đừng rời

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Hè Gọi Nắng

Gió reo gọi nắng hè về Sân trường rợp bóng, bốn bề vắng tanh Những bộ áo trắng quần xanh Nằm im ba tháng... ẩn danh học đường...   Nhớ ngày rời khỏi mái trường Chia tay quyến luyến, mến thương dâng trào Tình bạn trong sáng ngọt ngào Tuổi thơ mộng đẹp... dạt dào khó quên.   Tiếng Ve sầu rít vang rền Nắng hè trải rộng, khắp trên xóm làng Đường đi học, lối băng ngang Cỏ may vây kín, bướm vàng lượn bay.   Trò chơi đánh đáo con quay Chia phe thi đấu, trậ

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mùa Vu Lan

Tháng bảy lòng ta thấy ngậm ngùi Vu Lan vắng Mẹ mất niềm vui Cài bông hồng trắng lòng đau xót Nhớ Mẹ thương Cha lệ sụt sùi !   09.08.2015 HOANGHAI

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Tình Mẹ Vô Bờ Bến

Đời Mẹ vất vã chất chồng Quanh năm lặn lội, ruộng đồng nuôi con Dù cho xuống biển lên non Mẹ không nản chí... mà còn hăng say...   Phận nghèo đầy rẫy đắng cay Suốt đời cực khổ, chân tay lấm bùn Đông về giá rét lạnh run Áo không đủ mặc... da thun - héo gầy.   Mẹ chưa được hưởng no đầy Nhịn đói nhịn khát... nuôi bầy con thơ Món ngon chưa có bao giờ Cơm khoai ăn độn... xác xơ thân già.   Đến khi trời ngã bóng tà Vẫn còn tiết kiệm, dưa cà mắm kho

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Thư Gửi Mẹ

Tháng bảy nhìn về cuối trời Con thầm gửi Mẹ những lời tạ ân Mẹ ơi... trên mỗi bước chân Con luôn có Mẹ... ân cần chăm lo...   Giờ đây đã được ấm no Không còn đói khát, co ro lạnh lùng Con muốn có Mẹ sống chung Nhưng sao con thấy... não nùng tâm can.   Nhiều khi con muốn khóc than Kêu gào nhớ Mẹ... ruột gan não nề Chợt con tĩnh giấc Bồ đề Vô thường cuộc sống... chẳng hề đổi thay...   Sinh thành dưỡng dục nặng dày Con chưa có dịp ... tỏ bày tâm tư

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Phật Tại Gia

Mẹ là Bồ Tát tại gia Cha là Đức Phật mà ta tôn thờ Ơn Cha nghĩa Mẹ vô bờ Phận con báo hiếu, từng giờ từng giây...   18.08.2015 HOANGHAI

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mùa Thu Nhớ Cha

Chân trời xa tít mờ sương Nhìn về đất Tổ... nhớ thương vô cùng... Chợt nghe lòng dạ não nùng Mùa thu năm ấy... lạnh lùng chia xa...   Đó là cái ngày mất Cha Đàn con hụt hẫng, Mẹ già buồn đau Bầu trời như cũng đổi màu Âm U mù mịt ... chung nhau nỗi sầu...   Thương Cha mưa nắng giải dầu Suốt đời lặn lội, sông sâu rộng đồng Dù nắng nóng - hay mưa giông Cần cù chịu khó... chớ không nản lòng.   Thân già chỉ có ước mong Con cái no ấm, từ trong

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Cha Mẹ

Công Cha như núi chọc trời Nghĩa Mẹ biển rộng, trùng khơi vô bờ Suốt đời chỉ vì con thơ Nắng mưa chẳng quản... xác xơ thân gầy...!   22.08.2015 HOANGHAI

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Công Ơn Trời Biển

Công Cha cao ngất như trời Nghĩa Mẹ rộng lớn, biển khơi khó bì Nhọc nhằn Cha Mẹ quản chi Quên thân gầy yếu ... chỉ vì nuôi con...   Thân già gầy yếu héo hon Nắng mưa giông bão, trèo non vẫn trèo Đông con gia cảnh lại nghèo Cha Mẹ vất vả... bọt bèo cực thân.   Con lớn Cha Mẹ yếu dần Cuộc sống nghèo khó, rất cần miếng ăn Nhưng do hoàn cảnh khó khăn Miếng ăn không đủ... chiếu chăn không lành.   Vậy mà dưới mái nhà tranh Ấm êm hạnh phúc, tư

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nơi Bình Yên

Giấc mơ nào rồi cũng tan Phù du nắng trãi... miên man một thời Giờ đây ngoãnh mặt nhìn đời Chợt thấy tĩnh ngộ... tìm nơi yên lành ...!   26.09.2014 HOANGHAI

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhớ Ơn Cha Mẹ

Vu Lan nhìn cánh hoa Hồng Nhớ ơn Cha Mẹ ... bế bồng nuôi con Giờ đây Cha Mẹ chẳng còn Cài bông Hồng trắng... lòng con ngậm ngùi...   Còn Cha còn Mẹ an vui Không Cha không Mẹ, tới lui ngập ngừng Nhớ thương mắt lệ rưng rưng Lòng đau quặn thắt ... như từng nhát dao.   Còn đâu êm ấm ngọt ngào Trong vòng tay Mẹ, dạt dào tình thương Dù rằng ăn muối ăn tương Có Cha có Mẹ ... yêu thương nhất đời...   Tháng Bảy nhìn về cuối trời Cầu mong Cha Mẹ, về nơi Ni

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Duyên

Ngập chìm giữa chốn ba sinh Có duyên giác ngộ, chuyễn mình là hên Ấy là ... cũng nhờ ơn trên Độ trì dẫn dắt ... mới nên thân người ...   Đã sinh làm kiếp con người Mỗi cây một cảnh... xanh tươi tuỳ mùa Tốt phước hạnh phúc vui đùa Vô phước đau khổ... cay chua ngậm ngùi.   Đời ai chẳng muốn an vui Nhưng do duyên số, hên xui cam đành Vậy nên cố gắng tu hành Gieo trồng phước đức, để dành mai sau...   Mai này đời hết khổ đau An nhiên tự tại ... thắm màu

Hoanghai11

Hoanghai11

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...