Jump to content
  • entries
    1.099
  • comments
    15
  • views
    388.131

Về blog này

Trãi rộng từ tâm, mở rộng lòng nhân ái

Entries in this blog

 

Mong Đời Bình Lặng

Khi đời tuổi càng về cao Thì càng mong muốn, làm sao yên bình Không thích náo nhiệt linh đình Chỉ mong cuộc sống, yên bình lòng an.   Con người sống giữa trần gian Mưu sinh kiếm sống, muôn vàn nỗi lo Nhiều khi suy nghĩ đắn đo Khi đã già yếu, Trời cho thế nào ?   Con Cháu thành đạt ra sao Suốt đời lo lắng, biết bao sự tình Ngẫm đời duyên kiếp nhục vinh Đều do duyên nợ, tạo sinh mà thành.   Dụng tâm tu sữa tu hành Gieo trồng Phước Đức, mộng lành hiện th

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mong Đời An Lành

Xuân đi hạ tới thu về Đông sang lạnh giá, tái tê lòng người Nhân sinh khó mà vẹn mười Vô thường đi đến, khóc cười chán chê.   Tháng bảy bầu trời nặng nề Mưa ngâu bao phủ, bốn bề mây giăng Hiếm khi thấy bóng Chị Hằng Mây trời mờ mịt, ánh trăng lu mờ.   Bão về lũ quét xác xơ Nhiều vùng ngập lụt, ngẩn ngơ kêu trời Thiên tai đến khắp mọi nơi Buồn cho số phận, cuộc đời khó khăn.   Kiếp người vất vả kếm ăn Dù cho mưa nắng, cũng lăn ra làm Đói no cọng với lòng tham Không sao tránh khỏ

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mong Chìm Vào Mộng

Mỗi năm cứ độ thu về Nỗi niềm thương nhớ, tràn trề con tim Đêm đêm lại cứ im lìm Nhìn vào sâu thẳm... mong tìm dáng Cha.   Bao năm Cha đã đi xa Lòng con luôn vẫn, thiết tha mong cầu Cha về ngăn giọt mưa ngâu Để cho con bớt, đau sầu nhớ thương.   Biết rằng đời là vô thường Nhưng lòng con vẫn, vấn vương tình Người Nhớ từng cử chỉ nụ cười Khi Cha tại thế... mấy mươi năm rồi.   Vu lan lòng dạ bồi hồi Nhớ Cha ngơ ngẩn, nên ngồi lặng im Thế r

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mong Cầu

Cầu mong tất cả Chúng Sinh Thân Tâm Thường Lạc, Anh Minh Độ Đời An Vui Trãi Rộng Muôn Nơi Dân An - Quốc Thái ... dưới trời Tự Do !   06.11.2015 HOANGHAI

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mỗi Người Một Tánh

Con người sinh ra trên đời Mỗi người một tánh, Ông Trời đã ban Người thì ấm áp nồng nàn Kẻ thì lạnh lẻo, héo tàn sắc hoa.   Người này miệng mồm ba hoa Người kia trầm lắng, khó ra mấy lời Chị nọ suốt ngày kêu trời Cô kia thì lại, không rời chợ buôn.   Ông kia khổ chẳng thèm buồn Bà nọ thì cứ, luôn luôn đau sầu Anh này thì ngửng cao đầu Kẻ nọ nịnh hót... đi đâu cúi luồn.   Nhìn đời... nén dòng lệ tuôn Mỗi người một tánh, đau buồn ích chi Mong đời Giác ngộ Từ bi Tu tâm dưỡng tánh,

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mỗi Người Một Cảnh

"Trăm năm trăm cõi người ta" Phận người đầy rẫy, xót xa đau buồn Mỗi người một cảnh lệ tuôn Nào ai tránh khỏi ... khổ buồn được đâu...   Bởi đời là một bể dâu Buồn vui sướng khổ... đau sầu lâm ly Người này đau yếu trường kỳ Người kia nghèo khổ ... cớ chi đoạ đày.   Thật ra duyên nghiệp an bày Khi xưa đã tạo... kiếp này trả thôi Đó là Nhân quả luân hồi Gieo gì gặt nấy ... đứng ngồi không yên...   Nếu ta muốn tránh U phiền Gắng công tu sử

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mỗi Cây Một Cảnh

Đời ai cũng muốn kiếm tìm Giàu sang phú quí... nhấn chìm khổ đau. Nhân sinh muôn vẻ muôn màu Nợ xưa nghiệp củ ... khác nhau sự đời.   Người này khổ ải chơi vơi Suốt ngày lặn lội, khắp nơi kiếm tiền Nhưng do kém phước kém duyên Làm không đủ sống... đảo điên tâm hồn.   Người kia chẳng phải là khôn Nhưng do phước đức, lưu tồn khi xưa Nên nay tài lợi dư thừa Ăn trên ngồi trước... mà chưa hài lòng.   Sông sâu nước chảy xuôi dòng Đời người duy

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Miệng Thế Gian

Đôi khi dỡ khóc dỡ cười Vì phải gánh chịu, miệng người thị phi Dòng đời oan trái thiếu gì Thật tâm mà sống... hãy vì chính ta.   Mặc người... thêu dệt ba hoa Kệ người bôi trát, vẽ ra những gì Tâm ta bất dịch bất di Thị phi đen trắng, bay đi gió lùa.   Đừng nên hận thù hơn thua Tranh chấp thù thắng, chạy đua với đời Cũng đừng suy xét lỗ lời Tịnh tâm buông xã, cuộc đời bình yên.   Muôn sự hãy để tự nhiên Việc đến sẽ đến, tuỳ duyên của mình Sống đời trong kiếp phù sinh Được rồi lạ

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Miệng Đời

Mắt nhìn thấy......... Chưa hẳn là sự thật Tai mình nghe... Cũng bị lật ngã nghiêng Bởi miệng đời..... Đồn thổi rất linh thiêng Thêm mắm muối... Rồi khiêng đi buôn bán...   HOANGHAI

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Miền Trung Biển Khóc

Miền trung thiên tai liên miên Lũ lụt nắng gió, nối liền quanh năm Giờ thêm Ô nhiễm ghé thăm Biển khóc Cá chết ... tối tăm mặt mày...   Khổ thân nông dân kéo cày Quanh năm suốt tháng, đêm ngày gió sương Lại thêm bao cảnh tai ương Đè lên lưng họ... chẳng nương tý nào.   Cá Chết ngư dân kêu gào Tàu chiếm mất Đảo, ai nào dám ngăn Dân nghèo lại càng khó khăn Kêu trời kêu đất ... kiếm ăn cách gì ?   Đào đường nên chừa lối đi Xây nhà có trụ, có vì vững

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Miền Đất Khổ

Quanh năm nắng gió bão bùng Đất cằn sỏi đá, miền trung gồng mình Lũ lụt đến bất thình lình Càn quét tàn phá... điêu linh dân nghèo...   Chiến tranh Bom đạn vèo vèo Tan hoang nhà cửa, cheo neo phận người Hoà bình tưởng được vui cười Ngờ đâu tai hoạ... Trời + Người vẫn ban.   Cuộc sống đầy rẫy gian nan Ngư dân Cá chết, khóc than kêu trời Bão lụt đói rét rã rời Thiên tai dồn dập... sống đời sao đây ?   Cầu mong mọi người đó đây Hướng về khúc ruột,

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mênh Mông Chùa Thầy

. MÊNH MÔNG BIỂN CHÙA   Chùa Thầy ngập nước mênh mông Nước che khuất lối, bước không vững vàng Nếu ai có dịp ghé ngang Pháp Hoa Thiền Viện... bàng hoàng xót xa...   Mỗi khi ghé Thầy uống trà Lòng tôi cảm thấy... như là lửa thiêu Cớ sao: có cảnh tiêu điều Đè nặng Thiền Viện... liêu xiêu thế này ?   Cuộc sống của Thầy hiện nay Có khi nhịn đói, cả ngày không ăn Lòng Thầy ngày đêm trở trăn Trùng tu Thiền Viện, khó khăn nhất đời...  

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mẹ Vẫn Còn Đây

Mẹ là tốt nhất trên đời Làm sao tả xiết... những lời yêu thương Dù cho cực khổ trăm đường Miếng ngon điều tốt... Mẹ nhường phần con...   Đời Mẹ chỉ một lòng son Công Dung Ngôn Hạnh, vẹn tròn mọi bên Mẹ có ý chí vững bền Vượt mọi gian khó... đứng lên với đời...   Khi con vừa biết nói cười Mẹ đã khuyên dạy, đạo người nghĩa nhân Dìu dắt con từng bước chân Soi đường chỉ lối... chuyên cần siêng năng.   Mẹ thường khuyên dạy con rằng Tình thân

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mẹ Vẫn Bên Con

Mẹ về trong cõi mờ sương Mười năm thương nhớ, đoạn trường phân ly Vu Lan con chẳng ước gì Chỉ mong có Mẹ... thầm thì như xưa...   Cả đời chỉ có mắm dưa Mấy chục năm ấy, nắng mưa giãi dầm Mẹ luôn lặng lẽ âm thầm Vì con chịu đựng, thăng trầm chẳng than.   Suốt đời vất vả gian nan Lên bờ xuống ruộng, vượt ngàn trèo non Tất cả đều vì đàn con Không quản sương gió, héo hon thân gầy.   Giờ đây các con no đầy Thì không còn Mẹ, sum vầy sẽ chia Lò

Hoanghai11

Hoanghai11

 

MẸ VÀ THƠ

Từ khi vừa mới lọt lòng Tiếng ru của Mẹ, in trong tâm hồn Dù rằng giờ đã lớn khôn Dân ca Mẹ hát, mê hồn xưa nay.   Thủa bé dẫu đêm hay ngày Mẹ luôn âu yếm, tỏ bày cùng con Lớn lên lội suối trèo non Câu ca lục bát, vẫn còn trong tâm.   Mẹ ơi ! con vẫn âm thầm Nhớ ơn dưỡng dục... xứng tầm cao non, Lời ru của Mẹ mãi còn Giọng Mẹ ấm áp, theo con suốt đời...   Giờ đây Mẹ đã về trời Công đức của Mẹ, sáng ngời muôn năm !   09.20

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mẹ Tôi

Sinh ra đã phận làm nông Suốt đời chỉ biết, gieo trồng lúa khoai Mò cua - Bắt ốc - Bắt trai Lặn lội dưới ruộng ... sớm mai tới chiều...   Nghề nông kiếm được bao nhiêu Chỉ mong có đủ, chi tiêu hằng ngày Nuôi con từ chính bàn tay Gieo trồng lúa ruộng, cấy cày mà nên.   Suốt đời Mẹ vẫn không quên Khuyên dạy Con Cháu, đáp đền công ơn Đạo Lý - Nhân Nghĩa - chớ sờn Tu Nhân Tích Đức... giàu hơn bạc tiền...   Mưu sinh đây đó mọi miền Nhớ lời M

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mẹ Ơi

Từ khi con được làm người Mẹ nuôi khôn lớn, mấy mươi năm trường Mẹ cho con cả trời thương Dạy con tu chí... nhịn nhường nghĩa nhân...   Mẹ răn bền chí chuyên cần Nâng niu trân trọng, tình thân bạn bè Mẹ là bóng mát chở che Ngăn cản giông tố... nắng hè khô khan...   Đời Mẹ dẫu lắm gian nan Mẹ luôn chấp nhận, chẳng than chẳng phiền Tâm Mẹ tựa một vị tiên Nhân từ độ lượng... dịu hiền bao dung...   Tình Mẹ bao la điệp trùng

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mẹ Ở Đâu

Mơ về hình bóng Mẹ hiền Từ trong giấc mộng, ưu phiền tiêu tan Tuy Mẹ đã rời trần gian Tình Mẹ vẫn đó... chứa chan mặn nồng.   Nếu mà cách biệt núi sông Thì vẫn còn Mẹ... đợi trông ngày về Còn ta chờ đợi não nề Mẹ đi biền biệt... có về nữa đâu.   Cuộc đời là một bể dâu Đời Mẹ cực khổ, nặng bầu tâm tư Con đông nhà chẳng có dư Còng lưng gánh vác... giống như trâu cày.   Nuôi con chẳng quản đêm ngày Dầm mưa giãi nắng, cấy cày đói no Mẹ vẫn c

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mẹ Mãi Bên Con

Mới đó đã bảy năm trời Mẹ đi Con Cháu, rã rời tâm can Giờ đây mỗi mùa Vu Lan Chúng con nhớ Mẹ ... lệ tràn bi mi...   Cài bông Hồng trắng sầu bi Buồn tủi Cha Mẹ... Ra đi hết rồi Lòng nghe đau nhói từng hồi Nhớ thương dồn nén... Nên ngồi lặng thinh.   Đêm đêm con lại giật mình Mơ màng tưởng tượng, bóng hình Mẹ yêu Rồi con ngẫm lại bao điều Xưa nay Mẹ dạy... sớm chiều không sai.   Nay con chắp tay lạy Ngài Cầu xin trời Phật... Như Lai độ trì B

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mẹ Là Tất Cả

Mẹ là ánh sáng Thái dương Suốt đời dẫn lối, soi đường cho con Tình Mẹ cao cả sắt son Nếu đời còn Mẹ, chẳng còn lo chi.   Mẹ là ánh sáng Từ bi Bao dung độ lượng, những khi sai lầm Đời Mẹ hy sinh lặng thầm Quên thân cực khổ, giãi dầm nắng mưa.   Vì con chẳng quản sớm trưa Tuổi già Mẹ vẫn, còn chưa yên lòng Ngày đêm Mẹ vẫn hằng mong Cho con hạnh phúc, ấm trong đẹp ngoài.   Mẹ như ánh sáng ban mai Sưởi ấm tô đẹp, hình hài con thơ Mẹ vẻ ra nh

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mẹ Là Tất Cả

Có Cha có Mẹ tuyệt vời Mất Cha mất Mẹ, cả đời buồn đau Cuộc đời ai cũng như nhau Trong vòng tay Mẹ, tươi màu sắc xuân.   Mẹ là tuyệt thế tình thân Nâng niu dẫn dắt, bước chân vào đời Mẹ không phân biệt lỗ lời Vì con cực khổ, không lời thở than.   Mẹ luôn tốt nhất thế gian Cho con tất cả, gian nan không màng Dẫu cho số phận bẽ bàng Nuôi con chăm chút, nhẹ nhàng nâng niu.   Mẹ hiền cần kiệm chắt chiu Sờn vai gối mỏi, đìu hiu sớm chiều Mẹ v

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mẹ Là Ngôi Sao Sáng

Vu lan trong tiết mưa ngâu Trời như U ám... đau sầu cùng ta Nỗi lòng thương Mẹ nhớ Cha Đêm đêm thổn thức... nhạt nhoà lệ rơi...   Ngôi sao nhấp nháy cuối trời Phải chăng là Mẹ ... nói lời nhớ thương Dõi theo thâu suốt canh trường Nhìn xuống Con Cháu... vấn vương hồng trần ?   Bởi đó khúc ruột tình thân Cả đời Cha Mẹ, ân cần nâng niu Còng lưng vất vả chắt chiu Ngày đêm nuôi dạy... dắt dìu lớn khôn...   Mẹ như lẽ sống linh hồn Là ngôi sao

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mẹ Là Duy Nhất

Còn Cha còn Mẹ là tiên Mất Cha mất Mẹ, buồn phiền bủa vây Cho dù tìm khắp đó đây Không ai bằng Mẹ, tràn đầy tình thường.   Vì con chẳng quản gió sương Cả đời vất vả, ruộng nương cấy cày Thân tàn đói khát ai hay Chỉ mong con được, tháng ngày ấm no.   Với con Mẹ chỉ biết cho Không hề hối tiếc, đắn đo chuyện gì Mẹ luôn rộng lượng từ bi Cho con tất cả, những gì thơm ngon.   Mẹ lo mọi việc vuông tròn Dù con già lớn... Mẹ còn lo âu Tình Mẹ cao

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mẹ Đẹp Nhất

Trong con Mẹ đẹp tuyệt vời Đảm đang hiền hậu, suốt đời thanh cao Lung linh tựa những vị sao Sáng ngời muôn thủa... ngọt ngào thiên thu !   Thân thương tiếng hát lời ru Dịu dàng nét liễu... vi vu gió lùa Bên Mẹ vui vẻ cười đùa Đời con có Mẹ... như Vua trên đời.   Nhưng sao cãi lại ý trời Kêu ai nấy dạ... trả lời sao đây ? Giờ Mẹ khuất chín tầng mây Nhưng hình bóng Mẹ... chất đầy lòng con.   Đời Mẹ chỉ một lòng son Công- Dung- Ngôn- Hạnh, m

Hoanghai11

Hoanghai11

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...