Jump to content
  • entries
    1.099
  • comments
    15
  • views
    386.468

Về blog này

Trãi rộng từ tâm, mở rộng lòng nhân ái

Entries in this blog

 

Nắng Hè

Tiếng ve sầu rít ngân vang Râm ran từng đợt, bay sang vọng về Bao trùm làng xóm đồng quê In trong trí nhớ... say mê một thời...   Nắng hè trải rộng muôn nơi Gió lay cánh phượng, nhẹ rơi xoay tròn Xác phượng rụng đầy lối mòn Con đường đi học... vẫn còn đâu đây.   Nắng xuyên thủng lá trên cây Rọi vào mặt đất... chứa đầy xác hoa Nắng trùm kín khắp mọi nhà Thiêu đốt cây cỏ... toả ra hương đồng...   Chân trời xa tít mênh mông Gió xua từng đám mây

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Lối Nhỏ Ngày Xưa

Đường vào cành trúc che ngang Uốn vòm trước ngõ ... lá vàng rụng rơi Dường như dẫn lối vào đời Đó là tổ ấm ... ở nơi quê nhà...   Gió xua lay rụng lá già Xoay tròn ve vẩy, như là đón ai Ngõ vào một lối nhỏ dài Lâu ngày cỏ mọc ... cả hai bên đường.   Đó là nơi chốn yêu thương In sâu kỷ niệm, tha phương nhớ hoài Nơi ấy... chỉ một không hai Dù đi xa vắng ... miệt mài không quên.   Để rồi ta mãi gọi tên Quê hương ta đó... tạo nên thành đồng

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Đời Bốn Mùa

Cuộc đời như một giấc mơ Xuôi theo dòng chảy... trôi bờ phiêu du Tựa như chiếc lá vàng thu Hết xanh vàng vọt... mặc dù chưa rơi... !   Lá xanh xanh thắm một thời Vi vu trước gió, gọi mời xuân sang Xuân về cây cối rộn ràng Đơm hoa kết nhuỵ... đỏ vàng xinh tươi.   Hết xuân đến độ nắng cười Mùa hè thiêu đốt, thân người khô khan Nắng về vạn vật gian nan Mặt trời thiêu đốt... tiêu tàn lá hoa.   Thu đến gió thổi là đà Lá vàng rơi rụng, rời xa thân cành

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Ước Muốn Xa Xôi

Trần luân kiếm từng miếng ăn Kiếp người cực khổ... khó khăn vô vàn Mong sao trên khắp thế gian Không còn đói khổ ... chứa chan ân tình...   Thế giới sống trong hoà bình Yêu thương đùm bọc, đẹp xinh nhân loài Từ Bi ngự trị miệt mài Trí tuệ sáng suốt ... đức tài song tu.   Nhà nhà tan hết mây mù Người người An lạc... cho dù bão giông Bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông Gió hoà - mưa thuận... đời không đói nghèo...   Mọi nhà vang tiếng hò reo Hạnh phúc tràn ngậ

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nương Tựa

Con nhờ ánh sáng Từ Bi Soi đường chỉ lối, bước đi vững vàng Lòng con cảm thấy nhẹ nhàng Buông lơi tham vọng ... mộng vàng xưa nay...   Cuộc đời đã nhiều đắng cay Cũng do nghiệp chướng, trả vay sanh tiền Nay con học sách Thánh hiền Chợt lòng tĩnh ngộ... nên liền dừng chân.   Từ nay không còn phân vân Một lòng hướng Phật, Tham Sân chẳng còn Mong sao vạn sự vuông tròn Chân tâm pháp tánh... giúp con trưởng thành...   Mai này đến lúc lìa cành Hồn ph

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Vô Tình Tạo Nghiệp

Ngập chìm giữa chốn ba sinh Rồi đây chẳng biết là mình về đâu ? Bao năm bôn ba giãi dầu Giờ đây ngoảnh lại... mái đầu sương pha...   Mưu sinh giữa chốn ta bà Tạo bao nghiệp chướng, nào ta hay gì Có duyên giác ngộ từ bi Mới hay lầm lổi ... Sân Si tạo thành...   Quay gót quyết chí tu hành Gieo nhân quả tốt, để dành về sau Cầu mong Phật pháp nhiệm màu Giải tan nghiệp chướng, khổ đau chẳng còn...   Mai này khuất núi khuất non Phúc đức để lại cháu con m

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nỗi Buồn Gặm Nhấm

Nếu ai có lòng từ bi Hay làm việc thiện, thì đi nơi này Bệnh Phong cùi cụt chân tay Cuộc sống cực khổ... đắng cay vô cùng...   Người thường chạy nhảy lung tung Chân tay đầy đủ, hoà chung cộng đồng Vậy mà còn có số đông Cơ hàn nghèo đói... sống không no đầy.   Còn người Phong Cùi nơi đây Chân tay khiếm khuyết... như cây héo tàn Đời sống cực khổ vô vàn Nỗi đau chồng chất... trăm ngàn xót cay.   Mong đời giang rộng vòng tay Mang chút hơi ấm... tới nga

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mỗi Người Một Cảnh

"Trăm năm trăm cõi người ta" Phận người đầy rẫy, xót xa đau buồn Mỗi người một cảnh lệ tuôn Nào ai tránh khỏi ... khổ buồn được đâu...   Bởi đời là một bể dâu Buồn vui sướng khổ... đau sầu lâm ly Người này đau yếu trường kỳ Người kia nghèo khổ ... cớ chi đoạ đày.   Thật ra duyên nghiệp an bày Khi xưa đã tạo... kiếp này trả thôi Đó là Nhân quả luân hồi Gieo gì gặt nấy ... đứng ngồi không yên...   Nếu ta muốn tránh U phiền Gắng công tu sử

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Đất Miền Trung

. Xác xơ cát bụi đầy đường Nắng khô nứt nẻ, rẫy nương tiêu tàn Cỏ cây chết cháy bạt ngàn Vạn vật trông ngóng... một làn mưa rơi...   Người dân ngửa mặt kêu trời Mong cơn mưa đến, cho đời thêm xanh Mầm non hé nụ đâm cành Vun đắp cuộc sống... cơm canh mai này.   Hạn hán nhiều người trắng tay Vô phương trồng trọt, đêm ngày khóc than Ruộng nương giờ đã hoang tàn Tan hoang khô khốc... như làn bom xưa...   Hết nắng hạn, lại đến mưa Thiên

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Hành Trang Ngày Về

Ngày về còn độ bao xa Sao nghe sức khoẻ, của ta yếu dần Phải chăng khi xưa bất cần Nên giờ gối mỏi... bần thần chân rung...   Một thời bay nhảy lung tung Lên Voi xuống Ngựa... cả khung trời hồng Giờ đây mới biết gieo trồng Cảm thấy lưu luyến ... cánh đồng Từ Bi...   Đời người ai cũng ra đi Trở về cát bụi... mang chi theo cùng ? Giàu nghèo một lối đi chung Bốn dài hai ngắn... đóng khung chui vào !   Thôi ta nguyện với trời cao Từ bi hướng th

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Hãy Dừng Chân

. Nếu ta vứt bỏ Sân Si Tu Tâm dưỡng tánh, bước đi nhẹ nhàng Không Tham danh lợi cao sang Thì Tâm thanh tịnh... thiên đàng là đây...   Con người đâu phải cỏ cây Luôn mong có được, phút giây an lành Nhưng do cuộc sống đua ganh Gây bao nghiệp chướng... trở thành lầm than.   Cầu cho trên khắp thế gian Ai ai cũng biết sẻ san chân tình Đừng vì lợi nhuận của mình Lầm đường lạc lối... mất tình nghĩa nhân.   Nếu lỡ bước, hãy dừng chân Tìm về bến g

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Như Vừa Hôm Qua

Bầu trời rộng lớn bao la Mây trời lồng lộng... mà ta vẫn buồn Nào là nhớ cội nhớ nguồn Nhớ mái nhà lá... gió luồn trước sau...   Nhớ giếng nước, nhớ hàng cau Bụi tre trước ngõ, bạc màu nắng hong Nhớ vườn Chuối, nhớ nương Dong Sắn Khoai ăn độn... đợi mong mùa về...   Nhớ đồng rộng, nhớ làng quê Chiều chiều nhả khói, bên lề mái tranh Nhớ từng bát nước Chè Xanh Mẹ om thủa ấy... để dành phần Cha.   Than ôi... cái cảnh nhớ nhà Bát canh rau muống... quả

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Thẳng Bước Mà Đi

Gửi thân giữa chốn trần gian Tham - Sân - Si - Hận... khó tan mây mù Buông lơi danh vọng phù du Từ Bi Hỷ Xã ... hận thù lãng quên...   Thành tâm có chí thì nên Phật Pháp soi sáng... ơn trên độ trì Bến giác thẳng bước mà đi Cửa Phật rộng mở... cớ chi lòng vòng.   Đời người như nước xuôi dòng Trăm năm một kiếp, đục trong cõi trần Năng tu có phước có phần Vụng tu bạc phước... tấm thân héo gầy.   Tâm An tựa ánh trăng đầy Lòng vui thư thái, ngất ngây

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Đời Cơ Cực

Miền trung đói khổ ngập đầu Thiên tai dày xéo, còn đâu xóm làng Mùa khô thì nắng chang chang Mưa thì lụt lội... tan hoang từng vùng...   Con người cực khổ khôn cùng Biết bao sóng gió, bão bùng ngã nghiêng Lại thêm nhiều nỗi oan khiêng Dày vò cuộc sống... linh thiêng chốn nào ?   Hỏi trời duyên cớ làm sao Để cho nhân thế, lao đao thế này ? Nợ kia... ai trả ai vay Sao Ông lại nỡ... đoạ đày trần gian...   Mưa lũ lụt, nắng khô khan Thiếu ăn thiếu

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Hồi Tưởng

Cuộc sống dưới mái tranh xưa Bốn mùa vất vả, nắng mưa ruộng đồng... Ấm thay... những lúc vào đông Quây quần bên ngọn, lửa hồng bếp than...   Giờ đây quay ngược thời gian Tìm trong ký ức ... miên man một thời Ngước lên nhìn về cuối trời Nhớ từng kỷ niệm... quảng đời ấu thơ...   Đưa hồn lạc cõi mộng mơ Quay về quá khứ... ngẩn ngơ tâm hồn... Với bao cảnh vật xóm thôn Hương đồng cỏ nội ... để hồn tái tê...   Tha phương ai cũng nhớ về Quê Cha đấ

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhớ Thủa Xưa

Ngồi buồn nhớ thủa xa xưa Biết bao kỷ niệm... đong đưa tràn về Luỹ tre - giếng nước - bờ đê Hàng Cau trước ngõ... say mê cõi lòng...   Đường làng uốn lượn cong cong Con kênh dẫn nước... xuôi dòng hạ can... Đồi thông gió rít từ ngàn Mái tranh nhã khói... như làn sương sa...   Bên hiên vẫn in dáng Cha Thoăn thoắt đan lát, làm ra vật dùng Dưới nhà dáng Mẹ ung dung Khâu từng mũi chỉ... cuối cùng cho con.   Chợt nghe giọt lệ lăn tròn Lòng đau q

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mừng Lễ Phật Đản

Phật Đản ngày lễ uy nghi Tăng - Ni - Phật Tử, đắp y gọn gàng Chùa chiền rực rỡ khang trang Dưới đài Phật tử, xếp hàng tụng kinh...   Cầu cho thế giới thái bình Từ Bi trãi rộng, tâm linh nhẹ nhàng An vui dưới ánh Từ Quang Thoát vòng nghiệp chướng, buộc ràng xưa nay.   Đời không còn cảnh đắng cay Ai ai cũng biết... giang tay làm lành Tráng xa Tham Hận đua ganh Tu Nhân Tích Đức, để dành mai sau...   Vạn vật thương yêu lẫn nhau Chung tay xoa dịu

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mừng Lễ Phật Đản

Phật Đản ngày lễ uy nghi Tăng - Ni - Phật Tử, đắp y gọn gàng Chùa chiền rực rỡ khang trang Dưới đài Phật tử, xếp hàng tụng kinh...   Cầu cho thế giới thái bình Từ Bi trãi rộng, tâm linh nhẹ nhàng An vui dưới ánh Từ Quang Thoát vòng nghiệp chướng, buộc ràng xưa nay.   Đời không còn cảnh đắng cay Ai ai cũng biết... giang tay làm lành Tráng xa Tham Hận đua ganh Tu Nhân Tích Đức, để dành mai sau...   Vạn vật thương yêu lẫn nhau Chung tay xoa dịu

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Chấp Nhận Số Phận

Đời người sống được bao nhiêu Mà sao ta phải chịu nhiều đắng cay Phải chăng kiếp trước đã vay Kiếp này phải trả... chẳng hay nghiệp gì...   Từ ngày chập chững biết đi Lời khuyên của Mẹ, đã ghi vào lòng Tuy nghèo sống phải sạch trong Lòng không hổ thẹn, mới mong an lành...   Giờ đây tóc chẳng còn xanh Ngẫm lại mới thấy... tử sanh phận người Tốt phước hạnh phúc mỉm cười Vô phước đau khổ... rã rời tâm can...   Vậy nên chớ có van than Chấp nhận số phận... xua tan

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Trăm Mối Tơ Vò

Kiếp người muôn vàn khổ đau Hãy sớm giác ngộ... và mau tu hành Đừng để khi lá lìa cành Không phương không hướng, trở thành bơ vơ...   Đời người như một giấc mơ Mới ngày nào đó, tuổi thơ chẳng còn Tuổi cao sức khoẻ hao mòn Chân rung gối mỏi, không còn như xưa.   Cả đời giãi nắng dầm mưa Mưu sinh kiếm sống, vẫn chưa an lòng Còn bao nhiêu nỗi hoài mong Nào con nào cái... việc trong việc ngoài...   Giờ đây chẳng muốn cầu tài Chỉ mong An Lạc, miệt

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nợ Từ Đâu

Trần gian lắm cảnh éo le Bất công - Oan ức... sao nghe nhói lòng Phải chăng số phận long đong Nên bị hành hạ ... từ trong tâm hồn ...   Đời người nào phải dại khôn Mà là phận số, nó dồn nghiệp xưa Tiền kiếp gọi gió gọi mưa Kiếp này phải trả... cò cưa đoạ đày.   Nhân quả có trả có vay Cố gắng chấp nhận, đắng cay kiếp người Mai này đời sẽ mỉm cười Tiêu tan nợ củ... bởi người biết Tu ...   Bầu trời chẳng còn âm U An nhiên tự tại, cho dù n

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Hơi Ấm

Từ khi con được sinh ra Mẹ đã ôm ấp, hôn ta mỗi ngày Mẹ luôn giang rộng vòng tay Cưu mang che chở... cả ngày lẫn đêm...   Dù con đã khôn lớn thêm Mẹ cũng chuẩn bị, ấm êm mọi bề Con đói rét, Mẹ tái tê Con vui Mẹ mới... tràn trề hân hoan.   Mẹ luôn chấp nhận gian nan Để con có được, bình an trọn đời Mẹ như ánh sáng mặt trời Sưởi ấm vạn vật... sáng ngời trong con.   Tình Mẹ hơn cả cao non Biển khơi chắc hẳn, vẫn con thua xa Đến khi

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nước Mắt Loài Vật

Nhìn thấy quả thật đáng thương Súc vật khóc thảm... mà vương nỗi buồn Trâu Bò biết chết lệ tuôn Người thì mặc kệ ... cội nguồn là sao...   Bò kia vươn cổ kêu gào Lưỡi dao chọc cổ... lệ trào bờ mi Bất lực chẳng làm được gì Chấp nhận số phận ... phải đi vô lò.   Kiếp này đã thân trâu bò Chịu bao cực khổ, đói no hao mòn Cày kéo... vất vả... héo hon Cuối cùng đem lại, miếng ngon cho người...   Họ ăn thịt .... họ vui cười Nào hay Nhân Quả,

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Bóng Hình Cha Yêu

Cả đời gánh nặng oằn vai Công Cha nghĩa Mẹ, khó ai sánh bằng Phận con hãy nhớ cho rằng Chữ HIẾU phải vẹn... vĩnh hằng mới an...   Đời Cha quá đổi gian nan Bốn mùa vất vả, lấp san cấy cày Chưa hề được chút no say Cuộc sống đói khổ... đắng cay có thừa.   Đến khi tóc bạc lưa thưa Tuổi cao sức yếu, vẫn chưa an lòng Ngày đêm vẫn cứ hoài mong Đàn con khôn lớn... sống trong no đầy.   Khi Cha khuất chín tầng mây Bỏ Mẹ già yếu... nuôi bầy con th

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Bóng Hình Mẹ Yêu

Dẫu cho cực khổ thế nào Với con Mẹ vẫn, ngọt ngào du dương Cả đời Mẹ luôn yêu thương Nâng niu con trẻ... vấn vương không rời...   Dù con đi tới chân trời Với con Mẹ vẫn... trọn đời thương yêu Chỉ mong từ sớm đến chiều Có con bên cạnh... tỏ điều thiệt hơn...   Cha đi bỏ Mẹ cô đơn Một mình lặn lội... đường trơn quản gì Vì con Mẹ vững bước đi Mong con no ấm... vậy thì mới an...   Tuy rằng cuộc sống gian nan Đường đời trắc trở, muôn vàn kh

Hoanghai11

Hoanghai11

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...