Jump to content
  • entries
    1.099
  • comments
    15
  • views
    382.635

Về blog này

Trãi rộng từ tâm, mở rộng lòng nhân ái

Entries in this blog

 

VĨNH BIỆT ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP

Tiếc thương tiễn Bác ra đi Trời Nam đất Việt, sầu bi lệ dài Đất nước vắng bóng nhân tài Muôn đời nhớ mãi, hình hài thân thương !   Bác ơi ! trên mọi nẻo đường Ba miền nam bắc, yêu thương một nhà Mà sao Bác nở đi xa Để cho con cháu, nhạt nhoà lệ rơi.   Trời thu cây cỏ tả tơi Lá vàng rơi rụng, mọi nơi đau buồn Nay Bác đã trở về nguồn Quốc tang tiễn Bác, lệ tuôn ngập lòng.   Ơn Bác bảo vệ non sông Đánh đuổi Pháp Mỹ, thành đồng ving qua

Hoanghai11

Hoanghai11

 

NỖI KHỔ VÙNG LŨ

Mỗi khi có bão đi qua Lũ lụt càn quét, xót xa tình đời Miền trung đói khổ tả tơi Tài sản mất hết, kêu trời thấu chăng !   Mùa màng bị nước cuốn phăng Hoa màu mất sạch... bằng lăng một vùng Đói rét, bệnh tật, não nùng Biết bao tai hoạ, miền trung gồng mình.   Cầu mong trời ban chút tình Miền trung hết bão, an bình quanh năm Từ gần gủi, đến xa xăm Giúp nhau vượt nạn... những năm đói nghèo.   Niềm vui sẽ được kèm theo Người nhiều kẻ ít... trồng gieo

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mẹ Đẹp Nhất

Trong con Mẹ đẹp tuyệt vời Đảm đang hiền hậu, suốt đời thanh cao Lung linh tựa những vị sao Sáng ngời muôn thủa... ngọt ngào thiên thu !   Thân thương tiếng hát lời ru Dịu dàng nét liễu... vi vu gió lùa Bên Mẹ vui vẻ cười đùa Đời con có Mẹ... như Vua trên đời.   Nhưng sao cãi lại ý trời Kêu ai nấy dạ... trả lời sao đây ? Giờ Mẹ khuất chín tầng mây Nhưng hình bóng Mẹ... chất đầy lòng con.   Đời Mẹ chỉ một lòng son Công- Dung- Ngôn- Hạnh, m

Hoanghai11

Hoanghai11

 

THU ĐI

Thu đi để lại lá vàng Mùa đông lại đến, ngỡ ngàng lạnh căm Chờ xuân, sao quá xa xăm Chồi non lộc biếc... đầu năm mới về !   Giao mùa gió lộng bốn bề Hơi lạnh buốt giá, hai lề vành tai Hoài mong giọt nắng ban mai Sưởi cho ấm lại, hình hài sầu đông.   Tiễn thu, chờ những nụ hồng Đón đông ôm ấp, tình nồng mộng mơ Thu tàn tình cũng xác xơ Mây trôi từng đám, bơ vơ giữa trời.   Chợt lòng nghĩ tới chuyện đời Bốn mùa mưa nắng, có rời được đâ

Hoanghai11

Hoanghai11

 

LÒNG MẸ

Tình Mẹ như ánh trăng rằm Sáng soi muôn nẻo, ngàn năm không mờ Đời Mẹ đẹp tựa bài thơ Ru con từng phút, từng giờ lớn khôn.   Gương Mẹ soi sáng trường tồn Muôn đời con cháu, vinh tôn công Người Lòng Mẹ mang lại nụ cười Ấm êm hạnh phúc, xinh tươi ngọt ngào.   Tiếng Mẹ trìu mến dạt dào Khuyên dạy con cháu, vươn cao với đời Chân Mẹ bước khắp phương trời Trèo non lội suối, kiếm lời nuôi con.   Tâm Mẹ chỉ một lòng son Sáng trong tinh khiết, lại còn thuỷ chun

Hoanghai11

Hoanghai11

 

ƠN MẸ

Ngày xưa cực khổ đói nghèo Quanh năm lội suối, trèo đèo nuôi con Lưng còng, gối mỏi, gót mòn Mẹ không nản chí, mà còn vươn lên.   Cần cù Mẹ đã làm nên Nhà cao cửa rộng, dưới trên thuận hoà Con cháu có cửa có nhà Thành gia lập thất, vậy mà chưa an.   Lòng Mẹ vẫn còn gian nan Lo toan đủ thứ, sẽ san đủ đường Con cháu thấy thế xót thương Khuyên Mẹ ngơi nghĩ... Mẹ thường lãng quên.   Về già Mẹ vẫn chí bền Gom gót tiết kiệm, làm nên bao điều

Hoanghai11

Hoanghai11

 

NHỚ ƠN THẦY CÔ

Chúng ta sống ở trên đời Cha Ông đã dạy, những lời khó quên " Không Thầy đố mầy làm nên" Có ý nhắc nhỡ, bậc trên dạy mình !   Dù cho vốn tính thông minh Cũng không hiểu hết, nhân tình thế gian Nhờ ơn Thầy Cô sẽ san Khuyên răn dạy giỗ, xua tan đói nghèo.   Cao sang từ đó bám theo Nhân đức hiếu nghĩa, cũng gieo mầm đời Thế nên hãy nhớ những lời Công ơn dạy giỗ, biển trời lớn cao.   Cho dù phận số thế nào Thầy Cô nghĩa cử, ngọt ngào khó quên Nhờ đ

Hoanghai11

Hoanghai11

 

BỂ KHỔ TRẦN GIAN

Cuộc đời rồi sẽ về đâu Khi còn mộng ước, ngọc châu lụa là Chẳng cần nhìn chi đâu xa Quanh ta đầy rẫy... bóng ma hình người !   Thế gian kẻ khóc người cười Tìm đâu cuộc sống, vẹn mười như nhau Công bằng chắc chờ kiếp sau Kiếp này quyền thế... áp nhau đoạ đày.   Khổ thân cho phận trâu cày Đập đi hò đứng, giãi bày cùng ai Nhiều người gánh chịu oan sai Cóc ngồi đáy giếng, miệt mài khóc than.   Bể khổ tràn ngập trần gian Làm sao nhẹ nhỏm, xua tan u

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Ta Đến Ta Đi

Thân trú trần gian khổ lưu li Tài sắc cám giỗ sai tức thì Nặng gánh nợ trần đành ráng trả Kiếp người ta đến... rồi ta đi ...!   21.11.2014 HOANGHAI

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Tháng Ba Nhớ Mẹ

Ngày xưa khi bước vào đời Lòng con mang nặng bao lời Mẹ khuyên Xa quê vắng bóng Mẹ hiền Nỗi niềm thương nhớ, triền miên tháng ngày !   Nhà nông bận rộn cấy cày Con đông vất vả, cả ngày lẫn đêm Thân già, cực khổ yếu mềm Nuôi đàn con nhỏ, thân thêm gầy mòn.   Những năm tại thế Cha còn Tuy rằng vất vả, trèo non vẫn cười Mẹ luôn làm vui lòng người Quan tâm ăn uống, rượu mời thường xuyên.   Tính tình Cha lại rất hiền Trầm ngâm ít nói, chẳng phiền chi ai

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Giấc Mơ Chiều

Tuổi chiều biết cách suy tư Trong lòng biết nhẫn, tâm từ bao dung Chợt nghe An lạc lạ lùng Cuộc sống êm dịu... dưới khung trời hồng...   Bao năm lặn lội ruộng đồng Bôn ba muôn nẻo, cũng không an lòng Nỗi lo này nọ chưa xong Cái ăn cái mặc... việc trong việc ngoài...   Cứ vậy suy tính miệt mài Quanh năm suốt tháng, thở dài lo âu Nhiều khi thức trọn canh thâu Cũng không xua hết... nỗi sầu trong ta...   Trú thân giữa chốn ta bà Ai mà kh

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Xoay Vòng

Mùa thu lá rụng bao lần Bốn mùa tiếp nối, nụ xuân nẩy tình Chồi non tiếp tục nẩy sinh Dưới trời xuân đẹp... lung linh nắng vàng...   Qui luật tạo hoá rõ ràng Thay đổi khung cảnh, nhịp nhàng xưa nay Cũng như trên cõi đời này Con người cũng lắm... đắng cay vui buồn.   Dương tàn Nguyệt tận về nguồn Trăm năm tri ngộ, lòng luôn ngậm ngùi Mấy ai cả đời an vui Không buồn không giận, ngọt bùi triền miên.   Giãi thoát hết mọi U phiền Là đí

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Sát Sanh

Nay ta sát hại chúng sanh Mai này ta sẽ... trở thành nạn nhân Oán thù cứ thế xoay vần Đời đời kiếp kiếp... tấm thân doạ đày...   26.11.2014 HOANGHAI

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Thiếu Nợ Phải Trả

Sinh ra làm kiếp con người Mấy ai trọn vẹn, vui cười trăm năm Bởi từ vô thỉ xa xăm Nợ vay vay trả... tối tăm mặt mày...   Mưu sinh vất vả tháng ngày Ai ai cũng có, đắng cay vui buồn Nhiều khi đau xót lệ tuôn Đoạ đày thân xác... cội nguồn do đâu ?   Phận nghèo đói khổ âu sầu Kẻ giàu phiền phức, ngập đầu ai hay Kiếp người phận số an bày Gieo nhân gặp quả... xưa nay rõ rồi...   Nên ta dẫu đứng hay ngồi Đừng nên tạo nghiệp... để rồi khổ đau

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Vì Sao Ta Khổ

Vì ta lắm mộng lắm mơ Nên ta cứ mãi... ngẩn ngơ cõi lòng Bao giờ hết mộng hoài mong Thì ta mới được... thong dong an nhàn...   Trần gian đầy rẫy cơ hàn Nhu cầu cuộc sống, vô vàn nỗi lo Dẫu ta đã được ấm no Cũng không xua hết... đắn đo đủ điều.   Đời ta sống được bao nhiêu Mà sao ta phải, chịu nhiều đắng cay Phải chăng số phận an bày Con người đành phải... giang tay đón chờ.   Lòng tham vô bến vô bờ Được này muốn nọ... bao giờ mới y

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mẹ Ơi

Từ khi con được làm người Mẹ nuôi khôn lớn, mấy mươi năm trường Mẹ cho con cả trời thương Dạy con tu chí... nhịn nhường nghĩa nhân...   Mẹ răn bền chí chuyên cần Nâng niu trân trọng, tình thân bạn bè Mẹ là bóng mát chở che Ngăn cản giông tố... nắng hè khô khan...   Đời Mẹ dẫu lắm gian nan Mẹ luôn chấp nhận, chẳng than chẳng phiền Tâm Mẹ tựa một vị tiên Nhân từ độ lượng... dịu hiền bao dung...   Tình Mẹ bao la điệp trùng

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Cầu Mong

Ngày xưa còn ở quê nhà Cơm canh đạm bạc, nhưng mà rất ngon Bởi lúc ấy, Cha Mẹ còn Trong vòng tay Mẹ... các con ngoan hiền...   Giờ đây đứng lặng bên hiên Nhìn về quê Mẹ... lệ liền tuôn ra Trong lòng chợt thấy xót xa Khi không có Mẹ có Cha trên đời.   Biết bao nỗi nhớ đầy vơi Trãi theo năm tháng, buông lơi sao đành Công dưỡng dục, ơn sinh thành Như trời như bể... trong lành biết bao.   Tình Mẹ quá đổi dạt dào Răng long đầu bạc, con

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Tâm Hương

Tay bưng một chén cơm đầy Dâng lên cho Mẹ... giờ đây nơi nào ? Tự nhiên lệ cứ tuôn trào Lòng đau quặn thắt... nghẹn ngào nhớ thương...   Biết rằng đời là vô thường Đâu ai tránh khỏi con đường phân ly Nhưng lòng ta vẫn sầu bi Bởi tình của Mẹ... chẳng chi sánh bằng...   10.12.2014 HOANGHAI

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Đời Vấn Khổ

Tới thăm mấy trại Phong Cùi Lòng ta cảm thấy... bùi ngùi xót xa Bởi vì giữa chốn ta bà Còn bao cảnh khổ... như là bệnh Phong...   Dòng đời vấn đục khơi trong Sáu căn đầy đủ, thong dong an nhàn Khiếm khuyết chịu cảnh cơ hàn Mất tay mất cẳng... thân tàn khổ đau.   Đã tàn phế, khổ như nhau Xã hội xa lánh... cháo rau chẳng còn Tự mình vào núi lên non Mong sao ấm bụng... chẳng còn sợ chi.   Chân khập khểnh, vẫn bước đi Nén đau kiếm sống, phòng khi

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Chuyến Xe Nhâb Ái 2

. Lần đầu đến thăm Gia Lai Cả đoàn NHÂN ÁI không ai không mừng Bởi đoàn đã đến phố rừng Trao quà Từ Thiện cho từng bệnh nhân...   Kết vòng tay, nối tình thân Bệnh phong có dịp... lại gần với ta Đẩy lùi đau khổ xót xa Chung tay chung sức... xây hoa cuộc đời...   14.12.2014 HOANGHAI   " Chân thành cảm ơn các Đạo hữu Gia Lai đã trợ duyên cùng đoàn HOA NHÂN ÁI. Mỹ Lệ Nguyễn Anh Lâu PhốNúi Hai Nguyen và tất các đồ

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mãnh Đời Bất Hạnh

Cảm ơn mái ấm nhỏ xinh Cho em cuộc sống, đậm tình nghĩa nhân Bởi em thiếu thốn tình thân Bẩm sinh khiếm khuyết... em cần trợ duyên...   Lạnh giá trãi khắp cao nguyên Gió đông nhè nhẹ, nối liền mưa sa Chợt nghe những tiếng khóc oà Lòng nghe quặn thắt... xót xa cho đời.   Bao số phận, từ mọi nơi Bị đời quên lãng... bỏ rơi lạnh lùng Bởi vì khuyết tật điên khùng Nương nhờ mái ấm... sống cùng với nhau.   Gia Lai Cộng Đoàn tươi màu Nối tình

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mẹ Vẫn Còn Đây

Mẹ là tốt nhất trên đời Làm sao tả xiết... những lời yêu thương Dù cho cực khổ trăm đường Miếng ngon điều tốt... Mẹ nhường phần con...   Đời Mẹ chỉ một lòng son Công Dung Ngôn Hạnh, vẹn tròn mọi bên Mẹ có ý chí vững bền Vượt mọi gian khó... đứng lên với đời...   Khi con vừa biết nói cười Mẹ đã khuyên dạy, đạo người nghĩa nhân Dìu dắt con từng bước chân Soi đường chỉ lối... chuyên cần siêng năng.   Mẹ thường khuyên dạy con rằng Tình thân

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Tĩnh Giấc

Mới đó mà ta đã nửa đời Tìm về Chánh Pháp chẳng buông lơi Chuông Chùa gõ nhịp lòng thư thái Mạnh khoẻ Tâm An... sống tuyệt vời !   25.12.2014 HOANGHAI

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Bỏ Mê Trở Gót

Con người sống giữa trần gian Mơ hoa lạc lối... lầm than cũng nhiều Biết rằng chẳng sống bao nhiêu Vẫn vương sầu khổ... bởi Yêu Ghét Thù...   Đường trần nào có âm u Bỏ mê trở gót... biết tu hết sầu Lạc bước chẳng biết về đâu Sanh Lão Bệnh tử... đau sầu mê linh.   Đạo vàng rực rỡ quang vinh Đường về lạc quốc, lung linh ánh vàng Vì sao ta vẫn không màng Để chuốc lấy khổ ... rõ ràng u mê...   Hãy chọn cho mình lối về Tây phương cực lạ

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Đau Xót Cho Đời

Nhiều Người hằng vẫn đợi chờ Tấm lòng nhân ái... từng giờ từng giây Bởi vì cuộc sống nơi đây Thiếu thốn mọi thứ... đời đầy xót xa...   Bệnh Phong tàn phá người ta Mất tay mất cẳng... nên ra nổi này Cuộc sống như bị đoạ đày Mong nhờ hơi ấm... bàn tay nhân từ.   Đời người như thực như hư Bến trong bến đục... trầm tư lặng lời Xác thân ta được thảnh thơi Đã là tốt phước... giữa nơi Ta Bà...   Nhìn người ngẫm nghĩ lại ta Sáu căn đầy đủ, kiếm

Hoanghai11

Hoanghai11

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...