Phượng đỏ ngoài sân rớt ngập ngừng Chạm vai trò nhỏ bước mông lung Hè ơi! Cớ sao mi đến vội? Ta phải xa trường xa mến thương… Lưu bút chưa quen màu mực thắm Nhạt nhòe đôi chữ rất ngây thơ Học trò xếp lại trên trang vở Đây ước mộng xinh thuở dại khờ… Thư xanh mỏng mảnh chưa lần gửi Mang đến mang về vẫn lặng thinh Đôi chút niềm riêng còn thẹn ý Mơ màng gió vuốt áo trắng xinh… Giang Tử Minh