Những ngày tháng chuẩn bị cho một sự đổi thay lớn, đôi lúc cảm thấy thật ngọt ngào, đôi lúc cảm thấy thật hoang mang. Cuộc sống thì vẫn thường mệt mỏi như thế mà... Thôi thì cố gắng!
Lâu rồi không ngồi viết một cái gì, cứ đặt blog ở trang này, trang kia rồi lại bỏ. Lại lập một cái blog mới, chả biết sẽ có thời gian mà viết hay không. Những sự khởi đầu bao giờ cũng khó khăn, chờ đợi một sự khởi đầu còn khó khăn hơn. Thôi thì cố gắng mà chờ đợi. Có lo âu, sốt ruột cũng chả giái quyết được gì mà. @@
Nếu đặt mình trước một lựa chọn, thường thì mình sẽ chọn sai... Rồi trong những rối bời, lại ước mình có thể chọn lại... Đừng vì những gì mình cảm thấy ổn trước mắt mà cảm thấy là mọi thứ đã ổn Rối bời quá cơ...
Từng đọc được ở đâu đó rằng: Vô sản cũng là một loại tài sản. Cũng giống như bài thơ Không đề, Không đề cũng là một kiểu nhan đề. Rồi không cảm xúc cũng là một loại cảm xúc... Thế là cứ băn khoăn mãi: Không vui phải chăng cũng là một loại niềm vui? Bây giờ là tháng 5. Quanh đi quẩn lại, bao nhiêu năm qua vẫn không thoát khỏi cái vòng lo lắng, thất vọng, buồn tủi... Giá có ai đó nói với mình rằng: ừ thì không vui cũng là một loại niềm vui! Dù gì thì cũng phải cố mà thoát khỏi nó. Ừ thì tất cả chỉ
Thú thật là tôi rất, rất, rất ghen tị với các bạn trẻ ấy. có rất nhiều điều khiến tôi phải ghen tị, buồn phiền. Nhưng thôi, cái gì là của mình rồi sẽ là của mình... Cứ hi vọng và đừng buồn phiền gì cả, ngốc ạ! ^^