ai cho xin cơn gió hôn khẽ nhẹ môi êm len qua những ngăn tim một tình yêu nho nhỏ. một lối về còn đó trăng soi tỏ vườn đêm vuốt nhẹ mái tóc đen tình sóng xô dào dạt. góc khuya buồn man mác vai ghé tựa vào vai một nỗi sẻ làm hai buồn với vui xào xạc. khúc yêu đời say hát dế kéo thả tình ca lấp lánh trời bao la mình với ta là một. một cuộc đời với một trái tim đập chung đôi mỗi một tình đơn côi tình với yêu hòa một...!
tình như lá gió , bay mãi nơi xa , không tìm chốn đậu , không về bên ta. lang thang chiều tà , nắng mùa cuối nhạt , vắt mình trên cát , hanh vàng ngọn lau. đám cỏ nào mau , mặt sông tĩnh lặng , trăng trời ca hát , gió mùa xua nhau. mọi nỗi đớn đau , từng dòng nước mắt , không buồn không khóc , không là của nhau.
mùa thu đi mang theo màu hoa cúc, gió heo may cũng từng lúc lạnh dần, ta cẩn thận níu thêm dài sợi nắng, chẳng thể làm gì lặng đứng thời gian, từng nhịp bước trong cảnh sắc miên man, khoảnh khắc cuối cùng, mùa thu yêu dấu, mùa đông sang gió gào lạnh thấu, dãy sấu già vươn những nhánh khẳng khiu, ta bước đi trong cái lạnh đìu hiu, thoáng nghe tiếng dương cầm len trong gió, ô cửa nhỏ trên gác ngôi nhà đó, một chiếc áo vàng dạo khúc tàn tro.