KhÚc RỜi CuỐi NĂm
KHÚC RỜI CUỐI NĂM
Tới lui rồi cũng cạn một năm
Vo tờ lịch, vo nhàu hoài niệm
Ba trăm ngày lẩn quẩn loanh quanh
Trong nhịp đồng hồ chăm chỉ đếm
Chiều xỏ giày xuống phố tìm đêm
Tầng cao ốc tiếng chim chạnh nhắc
Váy áo xòe gợn mấy thoáng quên
Hương tóc ấy bây chừ xa lắc
Giửa tất bật chợt thành kẻ lạ
Ghé quán quen cốc rượu sưởi đông
Gió thương buổi rét còn nấn ná
Mai xuân đàn én cũ về không?
Nhìn trời khuất tất chòm mây lụa
Ngó chân mặt đất vấp chao chênh
Khật khừ đứng hát lời khoai lúa
Mơ sông quê rợp tím lục bình ...
***
Chào vậy, ba trăm ngày lận đận
Ba trăm ngầu đục với trong veo
Chiều say rảo phố thăm ký ức
Sau lưng, lá gì đấy, rơi vèo.
ĐCĐ
2 Bình luận
Recommended Comments