ThĂm VƯỜn XƯa
THĂM VƯỜN XƯA
Nhân diện bất tri hà xứ khứ
Đào hoa y cựu tiếu đông phong
Thôi Hộ
Ngày không nắng là tôi về ươm nắng
Giữ thời gian trong mấy khóm tiêu điều
Bước nhơ nhẩn như cu cườm nhớ bạn
Trưa cựa mình sau đám lá bạc màu rêu
Trời thinh gió tôi ỡm ờ bảo gió
Hàng sứ già đến hỏi chẳng buồn thưa
Khuôn cửa sổ khép hờ đôi mắt lạ
Mỗi mặt đường ngửa mặt đợi ăn mưa
Đánh rơi tuổi tôi ra sông mò tuổi
Sông cạn nguồn rạn nứt cả lòng mơ
Bồi hồi cũ chạm vào như xát muối
Bến đò xưa cầu mới nối đôi bờ
Biết đào vắng tôi qua vườn ngó cúc
Áo hoàng hoa khuất lấp thuở chiêm bao
Chân mê mãi chuỗi ve dài heo hút
Dẫn tôi vào cánh cổng rất ca dao.
ĐCĐ
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.