ĐÊm Nghe CÂu VỌng CỔ Ở TÂn UyÊn
ĐÊM NGHE CÂU VỌNG CỔ Ở TÂN UYÊN
Chiêu đãi ta, bạn dạo bài vọng cổ
Điệu nghệ đồng bằng Nam Bộ chính tông
Vuốt chữ xề miệt vườn nghe “quá đã”
Gạo chợ bỗng mềm môi nước sông
Vịn nhịp song loan hồn vía lâng lâng
Câu nói lối buồn ngang xương, khó hiểu
Cô gái xứ nào gánh nước đêm trăng
Bỏ xóm nhỏ phụ tình anh bán chiếu?
Thời shopping chạy đua chơi hàng hiệu
Nệm mút Hồng Kông, nước khoáng đóng chai
Hơi sức đâu ray rứt hoài tấm chiếu
Bờ giếng rêu tiếc nuối sợi dây dài
Mẹ ta còn lóc cóc gánh trên vai
Lời rao quê lạc loài mùa rap rock
Cuốc xích lô ngoi ngóp thời tắc xi
Nhớ điệu lý cha ngồi thương nước mắt
Sáu câu hát miệt mài theo cánh vạc
Đưa nghề nông lặn lội phía chân trời
Sáu câu hát túm đùm đi đánh giặc
Dạ cổ hoài lang đứt ruột người ơi!
Sáu câu màu chung thủy áo xanh thôi
Xa phố đông mốt thời trang đủ kiểu
Nối đời mình vào những mảnh đời trôi
Dệt từng cọng tình người thay dệt chiếu …
Bạn ca muồi ta ngậm ngùi khó hiểu
Mai mốt về đánh đố cuộc áo cơm
Thời @ đêm trở mình thấy thiếu
Tiếng mưa rừng
câu vọng cổ Út Trà Ôn.
ĐCĐ
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.