TrƯỜng XƯa
Hà Nội mùa thi, tấp nập, ồn ào, ai cũng lao vào học hành, thi cử. Tôi cũng thế, những thứ xung quanh như bủa vây tôi. Chóng mặt! Mọi thứ với tôi trong thời gian này thật khó khăn, bế tắc, tôi như lạc vào một vòng xoáy, biết nó sẽ cuốn mình đi mãi, nhưng ko thể nào dừng lại đc. Tôi bất lực nhìn dòng đời xô đẩy,nhớ những kỉ niệm tuổi học trò mơ mộng, ngọt ngào. Nhớ những ngày 1 mình tắm mưa, nhớ những ngày lo lắng mùa thi. Mùa thi lại đến, nhưng nó cứ chảy trôi qua tôi vô hình, nhạt nhòa, như tôi đang đánh mất cái gì đó ko thể tìm lại được, phượng lại rơi và hoa bằng lăng vẫn thắm màu. Vẫn cái màu thân thuộc đó nhưng sao lại xa lại quá, phượng nhìn tôi vô tình, oán trách hay bởi tôi vô tâm với tuổi học trò. Mùa thi lại đến! Phượng lại trở về với tôi, nhưng sao tôi thấy đau đớn, xót xa và hoài tiếc, tuổi thơ ơi, mi ở đâu, ta muốn tìm lại mi giữa phố phường tấp nập.
Mái trường tôi học xưa yêu dấu
Được sống trong tình cảm bạn bè
Những tháng ngày cùng bạn bè đi học
Mai xa trường sao nhớ quá phượng ơi!
Cánh phượng rơi vương trên trang giấy trắng
Cả sắc trời nhuộm một màu tím biếc
Màu tím thân thương- tuổi thơ ngờ nghệch
Mai xa trường màu tím cũng nhạt phai.
Ta nhớ lớp, nhớ bảng đen phấn trắng
Mái tóc thầy bụi phấn vương bay
Kỉ niệm ấy đong đầy trong kí ức
Mai xa trường bụi phấn khóc trông theo.
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.