Anh Lính Trẻ Và Cô Giáo Viên
Đời giáo viên nghèo lắm anh ơi
Viên phấn trắng mang tình thương em đó
Từng bài giảng theo em vào giấc ngủ
Phút giây nào em dành nghĩ riêng anh
Tấm áo trên vai một màu xanh xanh biếc
Nắng thao trường thấm đẫm giọt mồ hôi
Kỉ luật thép đưa anh vào khuôn khổ
Giây phút nào anh dành để cho em
Cuộc đời mình đâu chỉ có hoa thơm
Những trái đắng giấu mình trong lớp vỏ
Em chợt nghĩ nhũng tháng ngày khốn khó
Của buổi đầu lập nghiệp phương xa
Tình yêu lính mà ngày ngày em nung nấu
Xứng đáng là một chiến sĩ như anh
Ninh Bình 17/9/2011
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.