Tập thơ: Gặp lại tuổi 20 (từ bài 31 đến bài 35)
31. KỶ NIỆM
Em và Tôi
Ta có cùng tuổi thơ đi học
ánh đèn dầu thắp đêm sơ tán
Thành nỗi nhớ không bao giờ quên.
Em và Tôi
Tuổi mười lăm
Trăng quê thật diệu huyền
Đêm vít bờ tre cong cong xuống
Che bóng hai người đang yêu nhau ....
Em và Tôi
Những năm tháng chiến tranh
Tìm nhau qua thùng thư mặt trận
Vách đá nào dấu chân con gái
Tôi dẫm lên thành nỗi nhớ không tên !
Em và Tôi
Từng khao khát một ngày bình yên
Con đường nhỏ, ta lại về sánh bước
Những sáng sương giăng đồng quê
Nhưng chiều cò về trắng cửa
Lán học bây giờ dẫu không còn tiếng trẻ
Nhưng xóm nghèo sẽ ấm đêm đông ...
Vậy mà,
Tất cả chỉ còn là giấc mơ thôi
Nỗi nhớ bây giờ chia hai đầu Đất Nước
Lại những đêm Nam ngày Bắc
Như sao hôm và sao mai ?
Em ở lại
Với đại ngàn xa xanh
Con đường cũ anh về tìm lại
Chẳng bóng Em
Đường đêm cô quạnh !
Anh đi,
Bóng trăng như cùng sánh bước
Bóng trăng như Em đang bên anh !
Hà nội, ngày 23/02/2000
32. THÀNH PHỐ 300 NĂM
Thân tặng T
Chẳng mấy nữa đâu, lại Tết rồi
Bỗng dưng anh nghĩ chuyện xa xôi
Ba trăm năm trước ai đã hẹn
Cho một tình duyên tận cuối trời ?
Đất mẹ nghìn năm, triệu kiếp đời
Từ trong trăm trứng cả đấy thôi
Mà sao Nam - Bắc bao số phận
Buồn vui không dễ được chia đôi !
Thành phố với ta thật bồi hồi
Dầu năm tháng cũ đã trôi êm
Bóng Em như một thiên thần nhỏ
Đậu xuống đời anh giấc mơ tiên.
Anh sẽ về trong, về với Em
Ba trăm năm nữa, để se duyên
Thành phố và ta cùng con cháu
Say trong hương xuân, say trong men !
Hà nội, ngày 02/02/1999
33. GIÃ BIỆT
Thân tặng H (Nam Ngư)
Con tàu chiều,
Vàng
Em tần ngần đưa tiễn
Biết nói gì nữa em
Tiếng còi rền giã biệt ?!
Anh về với miền quê
Nắng khê nồng áo Mẹ
Anh về với bờ tre
ầu ơ bao câu hát
Hát rằng :
" Thương nhau tam tứ núi ..
Thương nhau ngũ lục đèo .. "
Hát rằng :
Thương nhau thì chằm lá
Chớ coi thường mưa rơi !
Hà Nội, tháng 6 /1982
34. NGƯỜI RA ĐI
Chưa có mùa xuân nào chia tay
Anh nhớ Hà nội như mùa xuân nay
Con tàu đêm mệt nhoài chuyển bánh
Để lại phía sau một chấm nhỏ cuộc đời
Anh đi đón xuân ở cuối một góc trời
Em ở lại vui tết cùng phố phường Hà Nội
Cây đào anh trồng năm năm về trước
Đã trổ hoa mà không thể nào mang về cho em được
Một nhành phai toả sáng căn phòng...
Sân ga đêm nay bịn rịn khác thường
Rất nhiều người ra đi và rất nhiều người đưa tiễn
Khi tình yêu rút ngắn cả khoảng trời
Anh chẳng dám nhìn đâu những mắt người âu yếm !
Em, có nhớ đêm nay ra ga
Thương lắm, gió mùa về ngực chưa đủ ấm
Anh chợt nhớ,
Những đêm thơ, em chọn bài và đọc
Với trái tim kiêu hãnh tự hào
Ôi, tất cả chỉ nhỏ nhoi vậy thôi sao ?
Năm tháng mới thoảng thầm kỷ niệm
Anh ra đi nhớ vô cùng phố nhỏ
Bao đêm khắc những lời chào hẹn
Bâng khuâng khi kẻ ở, người đi ..!
Tháng 2/1981
35. THẤY LẠI TUỔI HAI MƯƠI
Tháng năm này ta đến
Với nhau trong nụ cười
Nhìn em anh như thấy
Trời xanh mây trăng trôi
Đôi mắt ơi thơ ngây
Cớ sao nhìn anh mãi
Câu hát ơi thơ ngây
Nghe mấy rồi vẫn lạ !
Lá vàng rụng về cội
Đời mình càng không quên
Tình yêu thời trai trẻ
Súng quàng vai lên đường
Tuổi hai mươi lội rừng
Thịt da còn vàng võ
Vết thương đầu cửa mở
Trái gió vẫn còn đau
Phải, Tình yêu em ơi !
Thắm hồng thêm máu thịt
Mỗi khi thấy nhau cười
Đời thêm yêu da diết..
Mười năm ta đã hẹn
Cho nhau ánh mắt nhìn
Để soi vào anh thấy
Năm tháng cũ hồi sinh
Yêu em càng yêu hơn
Quãng đời vai quàng súng
Chân dép lốp lội rừng
Lưng cõng đầy gió núi.
Cầm tay anh muốn nói
Những lời người yêu nhau
Tuổi hai mươi thấy lại
Trong ánh mắt em cười !
Tháng 4/1981
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.