Về thôi
Về thôi
Cũng đừng lần lữa nữa chi
Về thôi, chớ luyến tiếc gì, về thôi!
Thơ chan nước mắt nụ cười
Xiết bao cay đắng ngọt bùi đã qua
Bảng đen phấn trắng nhạt nhoà
Gập ghềnh trận mạc xông pha…, khép rồi!
Về thôi, kiếm chỗ khác chơi
Ta như tướng lão hết thời cầm quân
Về cho trọn kiếp thảo dân
Đội lên đầu những mấy tầng quan trên
Hiểu thêm mãnh lực đồng tiền
Nhùng nhằng danh lợi, ngửa nghiêng thế tình
Về thôi mình gặp lại mình
Hoà cùng thập loại chúng sinh khóc cười
Sáu mươi tuổi lẻ vèo trôi
Gương soi oà vỡ đâu thời tóc xanh
Về thôi sương khói lung linh
Chuyện xưa ta kể chỉ mình ta nghe
Trải thu đông nhớ xuân hè
Lạnh lòng biết lấy chi che hỡi lòng…
Về thôi tóc bạc màu bông
Cánh cò đồng cũ nhận không ra mình
Cúi đầu lạy ngọn cỏ xanh
Phù du trần thế chẳng dành riêng ai!
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.