thơ ngày buồn
khát......
Hãy cho tôi ngắm nhìn một tình yêu
Và nơi đó tôi là kẻ tình si.
Mà nơi đó nàng là người đẹp nhất
Hãy cho tôi yêu em một lần thôi
Để ánh mắt tôi dược ngắm nhìn nàng
Và tôi sẽ thật sự hạnh phúc.
Trước mắt tôi là ngàn tia nắng ấm
Của ánh dương tràn ngập khắp muôn nơi
Nàng huy hoàng là nữ thần tinh yêu.
Nếu như thế làm cho tôi diễm phúc
Thì có em tôi sẽ có em mãi mãi
Cửa tình yêu sẽ không hề khép lại
Bởi có em.em mãi là tình yêu
nếu một mai tôi còn dược yêu em
tôi chỉ muốn được yêu em mãi mãi
trái tim tôi đang căng tràn nhựa sống
của tinh yêu em đã dànhh cho tôi
người yêu ơi!
Em biết không em là người đẹp nhất
Trái tim anh ko thể ngừng mong nhớ
Nhớ về em người con gái tôi yêu
Nếu trái tim tôi có chút gì dối trá
Xin ông trời hãy trừng phạt anh đi
Bởi tình yêu con người là cao quý
Mà lại đem đùa giỡn giữa nhân gian
Anh yêu em thật lòng không vụ lợi
Không so đo không tính toán thiệt hơn
Có thể anh dã làm em hờn dỗi
Anh xin em đừng giận nữa
Vì…..
Anh yeu em
I love you!
Nhớ !
Có những đêm tôi buồn ngồi nhớ bạn
Nhìn ánh trăng tôi nhớ,nhớ rất nhiều
Tôi muốn khóc nhưng không thể khóc nổi
Rồi bâng khuâng tôi ngắm ánh trăng vàng
Nhẹ nhàng bâng khuâng chiếc lá rơi về cội
Sóng xô, biển hát chốn chơi vơi
Nơ trời xa xăm có nhớ chăng người bạn
Bạn có nhớ chăng tôi nhớ bạn rất nhiều
Chi chi tôi còn thương tôi nhớ
Bỡ ngỡ cuối trăng cuốn cuối trời
Lời thư tôi viết mong đáp lại
Dưới ánh trăng kia tôi nhớ người
(thơ tôi quay cuồng không lối thoát
Chỉ vì lòng tôi nỗi nhớ tràn)
(chỉ vì nỗi nhớ sống trong tôi)
thơ điên !
Dòng sông tôi, dòng sông không có sóng
Cánh bèo kia hờ hững chẳng buồn trôi
Người đưa môi thổi vào đây lũ sóng
Cánh bèo trôi, trôi mãi chẳng buồn về
Dạt về đâu, bến bờ ôi xa quá
Ôi đường về tràn trề chẳng buồn đi
Nghĩ cuộc đời
Ôi sao quá thê lương!
hàn mặc tử
Vầng trăng cô đơn giữa bầu trời xa vắng
Phố vắng hiu , hiu quạnh giữa trần gian
Hàn mặc tử quên mình vì nhân thế
Gắn thân mình vào ánh trăng cô đơn
“ta cứ tưởng ôm đau buồn nhân thế”
Nhưng thiếu chi đau khổ giữa trần gian
Nguyễn đức trí ơi là nguyễn đức trí!
Ngươi thật là bé nhỏ giữa trần gian
Mưa! !
Mưa rơi những giọt nước bắn tung tóe
Trắng xóa trời kia mây biến đâu
Chỉ còn bước chân người đi tới
Dưới mái hiên nhà gió cuốn bay.
Thương… !
Ngào ngạt sống dậy bao xúc cảm
Xót thương người đã cất bước ra đi
Lòng buồn nhưng còn gì để nói
Chỉ biết yêu tư và biết nhuộm sầu
Muộn….
Hồi ấy tôi còn…
Chẳng còn gì nữa…..
Chẳng còn chi khi chân bước ra đi.
Bàn tay níu…
Những phù du…..
Chu du khắp chốn….
Biết đâu về….
Lòng tràn trề….
Tôi nghe buồn man mác.
Xác khô kia….
Sống giở chết hay khô.
Sống làm sao…
Sống như con cá lũ………..
Ôi!
Những ngày bình yên !...
Thu sầu… !
Gió thổi lòng tôi bàn tay nghe xơ xác
Man mác lòng buồn se lạnh những ngày thu
U sầu tôi thấy sao không thấy….
Mấy mùa thu đến tôi chẳng có nhà.
Trăng đời…!
Ngàn ly ta uống say đêm cuối
Tiếc nuối chi thêm cuộc đời tàn
Màn đêm buông xuống ta thanh thản
Một ình uống hết ánh trăng vàng…
Trăng thời...
Uống với ta đi, uống với ta
Ôi người tri kỷ của đời ta
Nay ta còn nhưng ngày mai ta mất
Chẳng giống như ngươi chiếu sáng muôn đời.
Đông…!
Những chiếc lá vàng rủ nhau đi
Bước tới mùa đông bao nỗi buồn
Cuộn lên tường đá rêu xanh phủ
Đông về ai đó lúc xa quê.
Xuân..!
Én gọi xuân đến bên ngọn gió
Bông hoa vàng khoe sắc toả mùi hương
Bên đường nắng gió chào nhau
Xuân này bên mẹ về bên mái nhà
Con gà nắng tỏa trên lưng
Đàn chim đứng ngó bên bờ nhà ai
Sai trĩu những chùm hoa quả ngọt
Bước chân về nghe gió cùng xuân đi.
Quên!
Tôi yêu em những ngày tôi còn sống
Chẳng khác gì giây phút tôi mị tình
Tôi sẽ quên đi, quên đi tất cả
Những gì mà tôi đang có
Tôi đã có với em
Chỉ là những giâ phút đơn điệu
Tôi quên em, quên đi tất cả mọi thứ
Mọi thứ mà tôi đã có với em
I’m sorry !
Êk.
Hãy cút đj hỡi cuộc sống cô độc
Nỗi cô đơn đang dày xéo con tim
Hãy cút đi nỗi buồn đau trước mắt
Để em tôi được thanh thản,bình an
Rồi ngày mai,ngày kia ngươi không đến
Đừng ghé thăm cô chủ nhỏ của tôi
Cô bé linh ơi bình minh kia đang đến
Hãy đứng dậy đi em,cố gắng lên
Rũ bỏ đi cuộc sống phiền muộn
Của ưu tư,của những nỗi buồn đau
Ngước mắt lên đi,đừng gục ngã
Sông tốt em nha cho cuộc đời kia biết
Biết em tôi rất mạnh mẽ ngoan cường
Anh tin em ngày mai kia sẽ hạnh phúc
Nhớ em nha!!!!!
Luôn nở nụ cười tươi:))
Trước kia tôi là một kẻ cô độc
Sống vô danh
Không có một lối đi
Tôi cứ tưởng niềm vui tôi dã hết
Nhưng ai ngờ tôi vẫn có lối đi riêng!
4 Bình luận
Recommended Comments