NHỮNG DÒNG CHẢY VÔ THƯỜNG, tiếp (36-40)
36. NĂM 2003, NGÓ LẠI...
Cái rét đi qua ngày cuối năm
Se sắt, níu lòng người ngó lại
Có những nỗi buồn không lý giải
Có những niềm vui không bến bờ...
Được – Mất
Ăn – Thua
Nhiều khi chỉ trong gang tấc...
Trái bóng xoay tròn cùng Sigêm (Seagame)
Vẽ nên muôn mặt con người
Khi tột cùng khổ đau
Khi rạng ngời hạnh phúc
Có hề chi, “cuộc chơi” nào đã hết
Được – Mất
Ăn – Thua !
Tất cả vẫn còn trước mặt !
Ta không đánh đáo cuộc đời ta
bằng cái lỗ “càn khôn”
Nhưng may rủi vẫn là điều rất thật
Xin hãy nâng niu những gì ta có được
bằng chính bàn tay và khối óc mẹ cho !
Hà nội ngày 20/01/2004 (29 tết Giáp Thân)
37. MÙA KHÔ 2003 Ở BAN MÊ THUỘT
Giữa bạt ngàn cao su
Giữa bạt ngàn cà phê
Giữa bạt ngàn Ban-Mê...
Giọt dầu xăng bé nhỏ
Đang thắp lên khát vọng
Cho Tây Nguyên ngát xanh !
Nắng vàng hoe mắt em
Nắng chẻ khô tóc anh
Nắng đỏ bầm vai mẹ
Nhuộm màu chiều mong manh...
Ông trời không làm mưa
Thì chúng mình chung sức
Em hoá thành giọt nước
Thẳm sâu nơi giếng khoan...
Anh hoá thành giọt xăng
Khởi nguồn cho sức sống
Nổ máy lên người ơi
Chúng ta hoà làm một
Chúng ta hoà làm một
Cho cà phê ngát xanh
Chúng ta hoà làm một
Cho tình yêu cao nguyên !
Buôn Ma Thuật tháng 03/2003
38. BÊN DÒNG SÔNG SÊRÊPỐC
Sê-rê- pốc, Sê-rê- pốc !
Cho ta đeo lên ngón tay em
Chiếc nhẫn bạc của đời ta
Kết duyên từ ngọn nguồn Luông phra băng –
Nơi có những đền thiêng nghìn tuổi
Cho ta đặt lên môi em
Một nụ hôn nồng ấm
Lấy từ lửa thần mặt trời
Trên đỉnh Chư Prông huyền thoại !
Chỉ khi nanh con lợn lòi rớt lại
Chỉ khi con voi độc bỏ ăn
Chỉ khi mặt trời không mọc nữa...
Em mới thôi nói lời yêu Anh !
Hỡi núi rừng linh thiêng
Hỡi vực cao, suối sâu
Sê-rê- pốc, Sê-rê- pốc !
Nổi cồng chiêng lên cho ta hú gọi
Muôn loài về chứng giám
Lát giây này ta dâng hiến
Tình yêu giữa Đất - Trời !
Bản Đôn mùa lễ hội 26/03/2003
39. UỐNG CÀ PHÊ Ở BAN MÊ
Đến Ban Mê
Uống cà phê Ban Mê
Sắc hương sông núi
Tụ về bên môi...
Hoa cà phê thì trắng
Hạt cà phê thì đen
Giọt cà phê sóng sánh
Chòng chành trong mắt Em !
Buôn Mê Thuật 26/03/2003
40. Ở QUÁN BỐN TRIỆU
Quán Bốn Triệu ở Ban Mê
Bạn đã đến chưa và có biết ?
Không phải bốn triệu đô,
Không phải bốn triệu đê
Hay triệu triệu bông hồng em vẫn hát...
Chỉ giản đơn, sinh thứ tư và Triệu chủ,
Gộp làm tên Bốn Triệu, thế thôi !
Nhưng hãy nghe tôi, nếu bạn đến Tây nguyên
Buổi tối hãy thả mình vào lữ quán
Bạn sẽ hiểu thế nào là Đắc lắc
Thế nào là Ban Mê đi dễ khó về ...
Đắm mình trong hoang dã cận kề
Ngỡ như ta đang ngụ trên ốc đảo
Đắm mình trong sắc màu huyền ảo
Ngỡ mình đang giữa lòng Thành Đô
Bên cái cối gạo nương quay tròn, đung đưa
Bạn lại ngỡ mình đang cùng Việt Bắc
Hành quân về Điện Biên năm xưa...
Hát mãi những bài ca đi cùng năm tháng !
Đêm gió ngàn luồn sâu vào lữ quán
Các Em ở Cao Nguyên xinh đẹp đến không ngờ
Rượu gạo quê, ngâm cái, con gì chẳng biết
Uống vào rồi mới rõ, bạn mình ơi !...
Tôi đã đến và tôi làm thơ
Quán Bốn Triệu ở Ban Mê - thế đó !
Ban mê thuột 26/03/2003
2 Bình luận
Recommended Comments