Biếu tặng thi sĩ "Chàm" Hàn Mặc Tử
Mua trăng
▪♥▪
Hỡi thi sĩ Chàm chàng ơi?
Có phải chàng muốn bán cõi trăng kia.
Nghe qua mà dạ chưa tin,
Tiện duyên tôi xin ngã giá cùng anh.
Đừng ra giá cao nhé anh!
Vì tôi không đủ kim tiền trả anh.
Đời thi sĩ nghèo lắm anh,
Anh hiều tôi như anh yêu nàng trăng.
Đừng ra giá thấp anh nhé!
Vì như thế trăng sẽ bùn anh lắm.
Trăng giận anh rồi trăng khóc,
Trăng lao lên đến tận nóc thiên không.
Rồi trăng rơi tự do xuống,
Trăng tự tử và trăng không còn nữa.
Lấy gì anh bán tôi mua?
Anh lặng yên và không nữa lời nói.
Nhìn anh cười tôi bối rối,
Phải chăng anh cười tôi quá ngạo mạng
Dám mua lại anh vầng trăng?
Nhưng không anh nhét trăng vào túi tôi
Trăng sáng và nóng quá! Ôi!
Lồng ngực tôi đang sục sôi bốc cháy
Và hồn tôi nhè nhẹ bay
Lưng chừng chân đạp lên chín tầng mây
Tận mắt nhìn cõi thiên thai
Mây là trôi và dáng ai thấp thoáng
Tôi đã thấy anh chớp nhoáng
Và anh mất dầng vào khoảng không gian
Vội vã chưa kịp hỏi han
Anh để quên hay anh dành tặng tôi?
Nàng trăng vàng trên vạt áo
Giật mình tỉnh giấc trăng vẫng ngoài song!
Vượt rào, vượt thép, vượt song
Trăng thò tay trăng sờ vòng ghò má
Trăng vẫn ở cùng chị Hằng
Thi sĩ nghĩ lại chàng không bán nữa
Trăng chàng vô giá khó mua
Hỡi thi sĩ tràm chàng ơi! Chàng ơi!
Vạt trăng nào đâu chơi vơi
Có tôi bạn cùng chàng với ánh trăng.
Hoàng Kỳ
(黄奇 )
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.