BỂ KHỔ TRẦN GIAN
Khi còn mộng ước, ngọc châu lụa là
Chẳng cần nhìn chi đâu xa
Quanh ta đầy rẫy... bóng ma hình người !
Thế gian kẻ khóc người cười
Tìm đâu cuộc sống, vẹn mười như nhau
Công bằng chắc chờ kiếp sau
Kiếp này quyền thế... áp nhau đoạ đày.
Khổ thân cho phận trâu cày
Đập đi hò đứng, giãi bày cùng ai
Nhiều người gánh chịu oan sai
Cóc ngồi đáy giếng, miệt mài khóc than.
Bể khổ tràn ngập trần gian
Làm sao nhẹ nhỏm, xua tan u phiền
Đẩy lùi danh vọng kim tiền
Cho tâm an lạc... giữa miền gió sương ?
Cầu mong Phật Tổ chỉ đường
Cho người trần thế, nhịn nhường lẫn nhau
Cuộc sống tươi thắm sắc màu
Tâm từ trãi rộng... khổ đau chẳng còn !
27.11.2013
HOANGHAI
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.