Nhìn Về Quê Mẹ
Trường sơn một dãy... đôi bờ thân thương
Mẹ già khuất núi mờ sương
Cỏ xanh phủ kín... ven đường vàng he !
Nhà Mẹ đằng sau luỹ tre
Hàng Cau trước cửa, cũng khoe lá vàng
Đường vào nằm ở giữa làng
Ngày đêm nhộn nhịp... âm vang dưới chiều.
Đồi thông gió rít như Diều
Tấu lên điệp khúc, sáo tiêu nhạc trời
Thân quen điệu nhạc không lời
Quê hương nỗi nhớ... suốt đời không quên.
Âm thanh ngày ấy vang rền
Cả nhà sum họp, ngồi bên Mẹ hiền
Nồi cơm Mẹ bới liên miên
Đàn con nhỏ dại... làm phiền Mẹ yêu.
Ngày ấy hai bữa sớm chiều
Cơm canh với Cá... kho tiêu nghệ vàng
Cả nhà vui vẻ rộn ràng
Giờ đây nhớ lại... hai hàng lệ rơi.
Mẹ ơi ! Mẹ ở trên trời
Có hay con cháu... rã rời nhớ thương...
Cầu mong Mẹ ở Thiên đường
Qui thiên Phật độ, Tây phương Niết bàn !
15.02.2014
HOANGHAI
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.