Dòng Thời Gian
Mái đầu đã bạc... chia thành hai phe
Một đen một trắng chở che
Phủ kín bộ não... nhưng nghe ấm lòng...
Bôn ba khắp nẻo một vòng
Mấy chục năm ấy... xuôi dòng lặng trôi
Muốn trả hết nợ cho rồi
Mà sao chẳng hết... nên ngồi lặng thinh...
Nhìn quanh ngẫm nghĩ đời mình
Đắng cay thời mới... mưu sinh xa nhà
Trong lòng thương nhớ Mẹ Cha
Cũng vì manh áo... ly trà chén cơm...
Dể dầu gì có ngọt thơm
Đường đời cực khổ ... rớm rơm lệ nhoà
Đôi lúc nhận lấy xót xa
Ngậm cay nuốt đắng... mới ra đồng tiền...
Giờ đây nhớ cảnh ưu phiền
Nghe lòng đau nhói... lệ liền ứa ra...
Tịnh tâm niệm Phật Di Đà
Lòng nghe nhẹ nhỏm... vậy là Tâm an !
17.07.2014
HOANGHAI
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.