Đời Vấn Khổ
Lòng ta cảm thấy... bùi ngùi xót xa
Bởi vì giữa chốn ta bà
Còn bao cảnh khổ... như là bệnh Phong...
Dòng đời vấn đục khơi trong
Sáu căn đầy đủ, thong dong an nhàn
Khiếm khuyết chịu cảnh cơ hàn
Mất tay mất cẳng... thân tàn khổ đau.
Đã tàn phế, khổ như nhau
Xã hội xa lánh... cháo rau chẳng còn
Tự mình vào núi lên non
Mong sao ấm bụng... chẳng còn sợ chi.
Chân khập khểnh, vẫn bước đi
Nén đau kiếm sống, phòng khi đói lòng
Ngày đêm vẫn cứ hoài mong
Bàn tay nhân ái... tới trong bản làng...
Đâu rồi ? những tấm lòng vàng
Chung tay chung sức, nhịp nhàng thân trao
Tuy rằng chẳng đáng là bao
Nhưng tình Nhân Ái... dạt dào mến thương...
Mai này khuất núi mờ sương
Phúc Đức để lại... cho đường cháu con
Phước lành sẻ không hao mòn
Dư âm Từ Thiện... mãi còn quanh ta...!
17.12.2014
HOANGHAI
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.