Ngọn cỏ
Đời người khởi đầu tựa ngọn cỏ non
Mọc giữa đồng xanh với nắng chan hòa
Ta có đất là mẹ, trời là cha
Từng ngày, từng ngày bình yên trôi qua.
Ngờ đâu, trở trời bão nổi cơn giận
Mưa xiên, gió thét, sấm gầm, sét rung
Dẻo dai mạnh mẽ dưới cơn bão giận
Cỏ non uốn mình tựa một cây cung
Kìa, mưa tạnh mây ta, cỏ nơi đâu?
Ngay đó, cỏ vươn mình đứng ung dung.
Cỏ cây còn vậy huống chi con người
Đứng vững hiên ngang trên con đường đời
Bất chấp khó khăn mới xứng làm người
Đời người há chi một phút buồn đau?
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.