Jump to content
  • entries
    6
  • comments
    0
  • views
    5.325

Bé Mười (Phần 4)

Jack Chilly

429 views

Bé Mười (phần 4)

Cô đón xe buýt xuống Bến Thành rồi lên xe 616 về Bình Dương, vừa về tới nhà cô gặp ngay mẹ ruột của mình ngay ngoài cổng, có lẽ từ khi mất liên lạc với cô trên Sài Gòn, mẹ cô đã luôn đứng ngoài cổng ngóng trông cô trở về, khi nhìn thấy cô, bà bồi hồi xúc động nhưng tới khi đến gần và thấy đứa bé trên tay của cô con gái mình thì bà đã hiểu ra mọi chuyện, hai mẹ con nhìn nhau mà không cầm nổi nước mắt, thế là bà dẫn đứa con gái tội nghiệp vào nhà, khi vào tới nhà cô đã khóc òa khi thấy người trên bàn thờ chính là cha ruột của mình, thế là mẹ cô dìu cô ngồi lên "tấm phản" kể rằng trong khi mất liên lạc với cô trên Sài Gòn ba cô đã ngã bệnh và mất trong ít ngày sau đó, những lời cuối cùng của ba cô là "ba rất mong cô trở về"

 

Thời gian trôi đi thấm thoát, bé Mười nay đã được 6 tuổi, trong quá trình cô bé lớn lên bé không hề khóc hoặc cười chỉ nói những câu đại loại như: "hình trên bàn thờ là ai vậy mẹ" hay "khi nào thì mình chết hả mẹ"

 

Có một hôm, nhà có đám giỗ, khách vô nườm nượp vì nhà cô Loan họ hàng hơi nhiều, đang giữa lúc người ta đang cúng bái thì bé Mười từ đâu chạy vào nói với mẹ:

 

- Mẹ ơi, bà ngoại sắp được đoàn tụ với ông ngoại rồi

 

- Con nói tầm bậy gì thế, nói vậy là hỗn nghe không

 

Nhưng bé Mười vẫn cứ khăng khăng làm cho mọi người xung quanh chú ý trong đó có anh trai cô Loan

 

Thế là cô Loan phải dẫn bé Mười vào phòng để vơi đi sự chú ý. Quả thật như vậy chỉ mấy ngày sau mẹ của cô Loan đột tử chết ngay trên giường khi đang ngủ

 

"Đám giỗ vừa kết thúc, đám tang lại đến". Bé Mười bị mọi người xa lánh cho là cô bé là ác quỷ là tai ương, anh trai của cô Loan vì quá đau buồn liền chạy đến bé Mười và thét:

 

- Mày là đồ ác quỷ, vừa nói cậu ta vừa tán vào mặt đứa bé chỉ tròn 6 tuổi

 

Đứa bé ngả nhào không khóc cũng không cười, cô Loan vừa thương con vừa hoài nghi về đứa con mình nên cũng đỡ nó dậy và can:

 

- Nó chỉ là một đứa bé sao anh lại đánh nó như vậy

 

Người anh tức giận không nói nên lời, chỉ biết bỏ đi. Anh ra đường và phóng xe rất nhanh rất nhanh, không may va phải xe lớn và chết ngay tại chỗ

 

Ngày đưa tang cũng đã đến, 2 cái hồm được chôn sát bên nhau, lúc đó cô Loan chỉ biết ôm con mà khóc trước cái chết của hai người

 

Bé Mười vùng vẫy khỏi vòng tay của người mẹ và dùng ngón trỏ viết lên đất ngày 10/10, cô Loan vội nắm lấy tay con mình và hét:

 

- Con đang viết gì thế, con chưa hề biết chữ cơ mà

 

- Người đó đã dạy con mẹ à và đó cũng là ngày mẹ ra đi

 

Cô Loan thẩn thờ ngồi xuống đất và chẳng nói nên lời...

 

The end



0 Bình luận


Recommended Comments

There are no comments to display.

Khách
Add a comment...

×   Bạn vừa dán nội dung có định dạng.   Paste as plain text instead

  Only 75 emoji are allowed.

×   Your link has been automatically embedded.   Display as a link instead

×   Your previous content has been restored.   Clear editor

×   You cannot paste images directly. Upload or insert images from URL.

Đang xử lí...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...