Nỗi buồn người thiếu nữ
(Cảm hứng khi đọc ''Chinh phụ ngâm'')
Trăng nảo trăng nao sáng nhạt nhòa
Đôi tà mây trắng hững hờ qua
Cỏ cây ướt đẫm màu sương đục
Gió thảm đìu hiu rít não nề.
Vườn lạnh còn đâu tiêng dế kêu
Mỗi tiếng thời gian vẫn thở đều
Bên song cửa sổ người thiếu nữ
Lệ đắng rơi hoài tấm tranh thêu.
Nàng khóc vì ai, khóc cho ai?
Nghĩa cũ tình xưa luống nhạt phai
Kẻ đành cất bước, người còn đợi
Thơm cho ai nữa hỡi hoa nhài
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.