Hồng Đêm
"Lặng lẽ, âm thầm
Em rực rỡ theo cách riêng em"
Anh ơi nghe em kể chuyện một loài hoa
Ở đất nước xa xôi, xa lắm
Giữa muôn trùng sắc thắm
Nó khoác lên mình cả bóng tối anh ơi!
Truyền thuyết kể rằng: có nữ thần đêm tối
Vì yêu thần ánh sáng mê say
Anh biết đấy làm sao có thể
Ban ngày với bóng tối bên nhau
Rồi một ngày niềm tin hóa niềm đau
Và máu chảy không ngừng tim em đó
Đóa hoa đỏ tay em cầm....
nay thành đen thẫm
Nhuốm màn đêm, che mất cả tình em!
Em vẫn sống, vẫn yêu, và cũng hiểu
Hoa vẫn cười, rạng rỡ, vẫn ngát hương
Thế gian lầm tưởng
Trách hoa kia đoạn tình.
Có biết đâu trong màu cự tuyệt
Có giọt buồn, giọt nhớ, giọt thương
Những âm thầm lặng lẽ tỏa hương
Là những yêu thương kìm nén
Nên hoa đêm của tình yêu bất diệt
Là biểu trưng cho cả sự trường tồn.
Hay cũng là tượng đài khao khát.
Bức tượng đen năm nào?
Hôm nay hoa cũng đang cười
Mà em như thấy lệ rơi ướt hồn...
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.