Đường Trần Vạn Nẻo
Luân hồi chuyển kiếp, biết sao mà lường
Nghiệp xưa vẫn còn nặng vương
Làm sao thỏa nguyện... vẹn đường chân tu.
Cuộc sống thì cứ rối mù
Muốn buông chẳng được, cho dù cố tâm
Nặng lòng nhân nghĩa tình thâm
Nên ta cứ mãi... lặng thầm lo âu.
Cuộc đời là một bể dâu
Gác tay lên trán, vò đầu nghĩ suy
Chuyện ăn uống chuyến đứng đi
Việc con việc cháu... chẳng khi nào ngừng.
Quay mặt nhìn lại sau lưng
Biết bao gian khó, đã từng trãi qua
Đường đời đầy rẫy phong ba
Muôn vàn khổ ải... xót xa vô cùng.
Giờ đây gối mỏi chân rung
Ngẫm ra tài lợi, là khung ngục tù
Vạn vật chỉ là phù du
Chẳng gì tồn tại, thiên thu vĩnh hằng.
06.09.2017
HOANGHAI
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.