N.19:KHI ĐOÀN NGƯỜI QUA PHỐ/N.20:Ôi con tôi !
Bài 19: KHI ĐOÀN NGƯỜI QUA PHỐ
Cả đoàn người,
Duy nhất chỉ còn một đôi mắt sáng
Hoa tiêu, nạng chống dẫn đường
Theo sau, vai bá vai, nhịp bước
Màu đen, kính dọi phố, đường !..
Bản nhạc gậy
Lao xao, khô khốc...
Lạnh tanh, những khuôn mặt cuộc đời
Lạnh tanh, cắt ngang dòng người và phố
Lạnh tanh, cắt ngang tim tôi !
Có thể trong đoàn người ấy
Aó xanh phai bạc lâu rồi...
Có thể trong đoàn người ấy
Đã từng là bạn của tôi !?
Hà Nội chiều thu nắng rộm
Vàng hoe lấp lánh tuổi hồng
Riêng tôi, nỗi buồn mặn chát
Mải mê hút theo đoàn người !
Hà Nội 11/2006
20. ÔI, CON TÔI !
Cũng mừng, con sớm bằng chị, bằng anh
Thi đỗ để vào Trường “Am danh tiếng” !
Nhưng thực lòng, cha lại ước ao
Giá như con được quay về trường “Làng” đi học
Không chừng, mọi nhẽ sẽ tốt hơn…
Con sẽ không phải gồng mình lo toan hằng đêm
Chất ngất với cơ man bài vở
Giấc ngủ đến cũng nhiều đêm, thảng thốt
Mà trong mơ không có nổi một cánh diều…
Con sẽ không phải ngày 3 buổi nhọc nhằn
Sớm đến trường…
Chiều học thêm,
Tối luyện thi, phụ đạo…
Con sẽ không phải mất đi
Những ngày chủ nhật quí báu
Để ra sân vui cùng trái bóng tròn…
Như tuổi thơ của cha ngày ấy
Luyện đôi chân bền bỉ đến tận bây giờ !
Con sẽ không phải mất đi cả những mùa hè
Để được chơi ve, để được ra biển xa hay về quê, nội ngọai
Bởi “quê hương, nếu ai không có
Sẽ không lớn nổi thành người…” !
Ôi con tôi,
Nước da luôn mái xanh, kính cận, mắt lồi
Dẫu mẹ, cha từng lo toan để con không hề thiếu
Nào rau sạch, tôm hùm, cá thịt
Nào sữa tươi, can xi, pho mát…
Nhưng có lẽ điều con cần, giản dị hơn nhiều
Là được học và chơi, được chơi và học
Lại là điều người ta đang đang đánh mất !
Tôi biết tìm và bắt đầu từ đâu ?
Ôi, con tôi !
Hà Nội, 25/07/2006
KAH
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.