3 bài thơ cuối trong tập "Gặp lại tuổi hai mươi"
47. Nhỡ hẹn
Anh đến
Bất ngờ
Không gặp !
Cái buồn
Dọc theo
Đường về.
Bấm ngón tay,
Tính ngày tháng
Chợt hiểu rằng :
- Mười ngón còn...
So le !
Hà nội 10-1979
48. Tản mạn Huế, ngày gặp lại
Thân tặng nữ ytá Bích, Lương
Bệnh viên 217-Trường Sơn-Anh hùng
Có một khoảng trời
trong mắt Huế tôi thương
Mười bốn năm rồi,
Bây giờ gặp lại
Ơi cô gái của miền Kinh Bắc
Ngọn gió nào đưa em về đây.
Nơi Cố Đô yêu, ta lại cầm tay
Nhưng không phải để âu lo, thao thức
Chiến thắng rồi, thôi em đừng khóc
Nhắc chi hoài chuyện cũ, năm xưa..
Gió A-Sầu và nắng sông Hương,
Làm nước da em bây giờ xạm lại
Nhưng ánh mắt biếc xanh thì mãi mãi
Không bao giờ phai nhạt trong anh !
Tuổi hai mươi cho ta gặp nhau
Giữa chiến trường một thời tàn khốc
Anh đã vượt qua tử thần,
Khi sự sống chỉ như còn
" Ngàn cân treo sợi tóc.."
Cũng bởi vì máu thắm tình Em !
Thương Huế rồi, nay anh càng yêu hơn !
Đèo 40 Trường Sơn 1974
Huế - 1988
49. Kỷ niệm 10 năm về trước
Kính tặng Trường ĐHBK Hà Nội 25 tuổi
Mười năm trước , anh đã đến với trường
Ươm một chồi non dọc con đường đôi ấy
Bom giặc Mỹ rơi vào lòng Hà Nội
Những mầm non nương nhau vươn lên
Không còn ai có thể ngồi yên
Cả nước dồn ra tuyến lửa
Trời Lạng Sơn, những ngày sơ tán
Đốt cháy lòng bao cuộc tiến đưa..
Mười năm anh đi, cây đã lên xanh
Dưới bóng mát hàng cây, bao lớp người tuổi trẻ
Qua con đường đôi - bước lên bục giảng
Say sưa nói về tương lại ...
Bây giờ anh trở về đây,
Bên những giảng đường cao lộng gió
Có những phòng học đơn sơ vừa dựng vội
Vữa vôi thô, bàn ghế mới thơm nồng
Chiếc bàn xinh màu gỗ xà cừ
Tuổi cũng vừa tròn 10 năm thương nhớ
Cuốn sách đẹp lật từng trang mở
Hai mươi lăm năm - mái trường Bách Khoa !
Hà Nội 24/10/1979
50. Mắt biếc ngày xưa
Thương tặng Hoài Phương
Lại những đêm nồng nàn hoa sữa
Gió vô tình vương qua hồn tôi
Để chợt nhớ một khoảng trời xa ngái
Dáng em như ngôi sao ban mai !
Có thể rồi nắng sẽ tràn vai
áo bạc, tóc phai,
Tất cả chỉ còn là ký ức
Có thể rồi mưa ướt mắt
Không bến không bờ,
Mãi mãi Anh không Em !
Có thể rồi tất cả sẽ lãng quên
Nhưng mắt biếc thì mãi xanh muôn thuở
Ước gì cái ngày xưa ấy
Lại quay về ngập tràn hồn tôi !
Một chút hương hoa thôi
Cũng ấm nồng thương nhớ !
Hà nội 10/2000
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.