TRẢ LẠI EM CÂU THƠ DANG DỞ
TRẢ LẠI EM CÂU THƠ DANG DỞ
Theo dấu vết câu thơ em để lại
Tôi đi tìm qua trăm suối ngàn sông
Phà Vĩnh Thịnh người xe qua đông
Chiều xuôi ngược tìm em mà cá chim tăm bóng.
*
Đây Vĩnh Tường sáng trong tôi hy vọng
Chỉ thấy bụi đường nhuốm đỏ cả vùng quê
Vĩnh Phúc ơi! liệu em tôi có về
Xin nhắn gửi với em rằng tôi tìm đón.
*
Bãi mía, nương ngô ai vừa buông nón
Đúng em rồi! nghe gió lộng triền đê
Ôi! đêm nay trăng sáng có về
Để dát bạc câu hẹn thề trao gửi.
*
Gió bến sông thổi lên mát rượi
Tà áo bay, ngượng đỏ mặt, em cười!
Ơn gió dùm tôi cứ thổi thốc tơi bời
Tôi che giữ cho em những miền thương, miền nhớ.
*
Đêm! Ghép lại những vần thơ dang dở
Dưới bến sông con sóng xô bờ
Trăng ngó nghiêng, tôi không thể hững hờ
Đã nhàu nát một vạt ngô triền bãi.
*
Tôi trao em câu thơ để lại
Thấm tan vào đầu lưỡi bờ môi
Đêm Vĩnh Tường níu giữ đời tôi
Thơ cập bến! hết một thời trôi nổi.
*
11.06.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.