BẤT CHỢT CHIỀU MƯA
BẤT CHỢT CHIỀU MƯA
Bất chợt cơn mưa
Chuyện nửa đường
Dang dở
Tôi giả vờ...
Sợ sấm
Ôm em.
*
Áo mỏng
Bó eo
Em lạnh
Cứ lặng yên
Chẳng thấy sấm
Điện trong tôi...
Níu chặt.
*
Mặc trời mưa
Dại gì đi lối tắt...
Nắng lại về
Nhà giờ cũng gần hơn
Khóm cây bên đường
Tìm chốn tránh cô đơn
Em hong áo
Tôi che em khỏi nắng.
*
Áo ướt
Đường khuya
Sợ về mẹ mắng
Hong khô áo rồi
Em bắt đền tôi
Dưới bóng râm
Em vờ dỗi, mím môi
Khi nắng, gió đẩy tôi
Em choàng tay
Níu xuống.
*
17.06.07
ĐOÀN VĂN NGHIEU
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.