BẾN THƠ TÔI ĐỢI EM VỀ
BẾN THƠ TÔI ĐỢI CHỜ EM
*
Tôi giận mình đã không giữ nổi em
Để lạc nhau giữa mùa thương nhớ
Câu dân ca: "Người ơi! người ở..."
Ai vô tình mang gói lại trong thơ.
*
Đi tìm em giữa chốn mộng mơ
Gặp lại bến đò thơ dạo trước
Nơi mây gió quyện bao lời nguyện ước
Đò nay đâu, người cũng chẳng thấy về.
*
Bến sông xưa còn dào dạt câu thề
Tôi mỏi mắt trông về cửa bể
Trăng lên khơi sao lòng buồn đến thế
Một nỗi buồn gió trải dọc triền đê.
*
Cái lạnh thoáng về từ chốn sơn khê
Vò nỗi nhớ, lòng càng tê tái
Đò thơ ơi! biết bao giờ trở lại
Chở em cùng về, vui tình thắm duyên quê.
*
Tôi tự trách mình bởi một chút đam mê
Mơ mộng đó, mà giữ em không thể!
Nay biết tìm nơi chân trời góc bể?
Còn yêu tôi, bến thơ hãy tìm về.
*
Đợi chờ em, lưu bút thơ đề.
*
15.07.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.