NỖI BUỒN NGANG HẠ
NỖI BUỒN NGANG HẠ
*
Dốc ngược túi lục tìm câu thơ sót
Nhâm nhi ngày dài nỗi nhớ không em
Câu thơ viết mùa trăng trao gửi làm quen
Em không nhận, biết có còn hay rớt?
*
Bão tuyết, mưa dông có kỳ có đợt
Mà lòng người lửa đốt quanh năm
Rát bỏng tim mình hay tê tái bởi giá băng
Lộn rách túi một vần thơ chẳng thấy.
*
Giá tôi đừng quen em ngày ấy
Chắc bây giờ trời chẳng u ám gió mây
Nắng ấm ngập tràn hoa thắm trên cây
Cả em nữa, sao mãi vương đầy khoé mắt.
*
Em đi rồi, câu thơ vương mất
Nghiêng túi rách giữa mùa vớt lại bóng mây trôi
Nghe như ấm hơi người, tôi đặt lên môi
Thấy xót mặn vị thơ gợi nhớ về một thuở.
*
Nhớ ngày ấy em thắp lên ngọn lửa
Soi tim hồng, anh ghép nhạc vào thơ
Mới đó thôi mà như thể trong mơ
Cơn ác mộng cứ rập rình gõ cửa.
*
Nay không em, hồn thơ giờ tan rữa
Hay thơ buồn theo gió theo mưa
Bến sông xa ai hát khúc đò đưa…
Nghe man mác nỗi buồn về ngang hạ.
*
17.07.07
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.