Ôi, con tôi !
Hiện nay, nạn học thêm ở các bậc học phổ thông là phổ biến và co sthể nói là báo động đỏ; Ở Hà Nội hay thành phố HCM, nếu bạn đến bất cứ trường học nào đều gặp các cô, cậu đeo kính cận dày. Đấy cũng là hậu quả của nạn bắt con trẻ học tập quá tải. Vì đâu? Hẳn ai cũng biết;
Tôi viết bài thơ này và mong mọi bậc cha mạ hãy cùng chia sẻ !
ÔI, CON TÔI !
Cũng mừng, con sớm bằng chị, bằng anh
Thi đỗ để vào Trường “Am danh giá” !
Nhưng thực lòng, cha lại ước ao
Giá như con được quay về trường “Làng” đi học
Không chừng, mọi nhẽ sẽ tốt hơn…
Con sẽ không phải gồng mình lo toan hằng đêm
Chất ngất với cơ man bài vở
Giấc ngủ đến cũng nhiều đêm, thảng thốt
Mà trong mơ không có nổi một cánh diều…
Con sẽ không phải ngày 3 buổi nhọc nhằn
Sớm đến trường…
Chiều học thêm,
Tối luyện thi, phụ đạo…
Con sẽ không phải mất đi
Những ngày chủ nhật quí báu
Để ra sân vui cùng trái bóng tròn…
Như tuổi thơ của cha ngày ấy
Luyện đôi chân bền bỉ đến tận bây giờ !
Con sẽ không phải mất đi cả những mùa hè
Để được chơi ve, để được ra biển xa hay về quê, nội ngọai
Bởi “quê hương, nếu ai không có
Sẽ không lớn nổi thành người…” !
Ôi con tôi,
Nước da luôn mái xanh, kính cận, mắt lồi
Dẫu mẹ, cha từng lo toan để con không hề thiếu
Nào rau sạch, tôm hùm, cá thịt
Nào sữa tươi, can xi, pho mát…
Nhưng có lẽ điều con cần, giản dị hơn nhiều
Là được học và chơi, được chơi và học
Lại là điều người ta đang đang đánh mất !
Tôi biết tìm và bắt đầu từ đâu ?
Ôi, con tôi !
KIỀU ANH HƯƠNG
Hà Nội, 25/07/2006
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.