8/1/2008
Đã nói là không sao vẫn không thể quay đi?
Chán mình quá!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Lối vào đông rực rỡ những lá vàng
Gió tê lạnh tuổi âm thầm nhung nhớ
Mây tím quấn vào nhau rồi tan vỡ
Thành cơn mưa đau đáu mắt cuối mùa....
CHÚC THƯ
(LT)
Thôi vậy nhé!
Rồi cũng qua đi tất cả
một đời người như gió thoảng ngoài hiên
nợ trần gian đẵng cay tôi đã trả
trái tim thương khép lại cánh ưu phiền.
Thôi vậy nhé!
Rồi cũng qua đi tất cả
những vui, buồn, được, mất... có gì đâu
trái tim thơ thanh thản bước qua cầu.
Thôi vậy nhé!
Rồi cũng qua đi tất cả
nỗi chờ mong, nhớ vụng, thương thầm
nợ tình yêu, nợ hoài không thể trả
trái tim giờ như phiến đá lặng câm....
THÀ MÌNH CHẲNG MỘT LẦN ÂU YẾM
THÀ KHÔNG AI BIẾT ANH NÓI DỐI BAO GIỜ
KHÔNG AI BIẾT EM MỘT THỜI TÌM KIẾM
MÀ ĐẮNG CAY MỜ MỊT BẾN BỜ
NÀO AI SỐNG ĐƯỢC BẰNG CHIẾC BÓNG
ĐỂ EM KHÔNG PHẢI KẺ LẠC ĐƯỜNG
NÀO AI SỐNG ĐƯỢC BẰNG MƠ MỘNG
ĐỂ EM XIN GẶP MẶT ĐỜI THƯỜNG
TRẮNG MẮT RA TÌNH YÊU NGHIỆT NGÃ
TRÁCH LÀM CHI MÊ ĐẮM MỘT THỜI
BAO MÓN NỢ NẦN RỒI PHẢI TRẢ
ĐỪNG MONG GÌ TẤT CẢ HOÁ TRÒ CHƠI...
(LC)
CÔ ĐƠN
(NBC)
Ta lại về nơi không ai chờ đợi
Chỉ nỗi buồn đứng tựa cửa thờ ơ
Hoa giấy rơi thảng thốt trước nhà
Nhói như mảnh mặt trời vừa nguội.
Chiều buông
Bóng ta đổ về ta
Nhức nhối
Bụi đường tóc rối
Lược cũng hững hờ...
Ta lại về trống trải mấy vần thơ
Trang giấy bay một cánh buồm bé nhỏ
Từng đưa ta đi đâu. Cũng chẳng còn nhớ nữa
Đưa ta đi mọi nẻo tìm anh....
Ta lại về ôm khao khát lặng câm
Hoa giấy ngùn ngụt đỏ
Bông hoa rơi nhẹ tênh trước gió
Câu thơ cho anh rơi ở chốn nào?
TA LẠI TRỞ VỀ NƠI KHÔNG AI CHỜ CẢ
CHỈ THẤY ĐẤT DÀY, CHỈ THẤY TRỜI CAO
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.