14/9/2008
Cảm giác mệt mỏi và bế tắc. Gồng mình lên nào, mình là hãy là siêu nhân đi - nói như cách của con trai vậy. Mình có thể làm tất cả mọi thứ, lo lắng tất cả mọi thứ. Giá mình có thêm thời gian để làm việc nhỉ, mình sẽ có thêm điều kiện để lo liệu nhiều việc. Ngày chủ nhật ở nhà cả ngày phí hoài quá. Hay là ko cần ngày nghỉ nữa, kiếm thêm việc đi. Sao thời gian này khó khăn quá vậy. Bao nhiều việc cần lo lắng. Mình ko thương những người thân của mình sao? Nhưng thương bằng cách gồng mình lên mà gánh vác có phải là tốt nhất ko? Tự nhiên buổi chiều nay thấy cô đơn quá. Sao con người mình trở nên mềm yếu thế này. Ko được ....không có quyền khóc . Muốn nói với một ai đó. Gọi điện cho đứa bạn thân, nó lại đang ngồi chơi với bao nhiêu người. Cúp máy. Ngồi và nghĩ.... Phải cố thôi nào. Ko được để vẻ mặt thế này cho mọi người nhìn thấy. Nào tươi tỉnh và cười lên....
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.