1/10/2008
Có một người đã kể cho tôi nghe câu chuyện............
Mỗi lần người đó thấy người đàn ông mà mình yêu nhắc tới vợ là tim cô ấy lại nhói lên. Mắng người đàn ông phải biết thông cảm, chia sẻ cùng vợ nhưng lòng người ấy đau lắm. Không hiểu vì sao người ấy lại cứ làm thế... còn người đàn ông thì vô tâm ko hề biết được nỗi đau ấy. Hồn nhiên hứa anh sẽ nhớ những gì em dặn...
Thiết nghĩ trong lòng người phụ nữ khi yêu thật khó hiểu . Họ chẳng biết nói ra lời đó để làm gì. Họ nói để giày vò thêm nỗi đau trong mình, để hiểu thêm rằng tình cảm của họ là sai trái...
Đôi khi cuộc đời ko đơn giản là những đường cong, đường thẳng mà là những ảnh ảo trong lòng người. Phải tinh mắt, phải chú tâm mới nhìn thấu và hiểu hết. Ai hiểu? Ai thấu? Chả có ai!
Có khi mưa ngoài trời
là giọt nước mắt em.
Đã nương theo vào đời
làm từng nỗi ưu phiền...
Ngoài phố mùa Đông
đôi môi em là đốm lửa hồng.
Ru đời đi nhé
cho ta nương nhờ lúc thở than
Chân đi nằng nặng
hoang mang ta nghe tịch lặng
rơi nhanh dưới khe im lìm.
Ru đời đi nhé
ôi môi ngon này giữa trần gian.
Ru từng chiếc bóng
lênh đênh vào giấc ngủ ngon.
Cho tôi tay gối mong manh,
cho tôi ôm lấy vai thon.
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.