5/11/2008
Nhớ lại những câu thơ mình đã đọc, chả biết là của ai... Nhưng càng đọc càng ngẫm....
Nhạy cảm quá đôi khi thành nghiệt ngã
Tự biết những điều không dám nghĩ từ lâu...
Con đường một chiều sau lưng ai tha thiết
Mắt không dám buồn tê liệt giữa hàng mi...
Quen để làm chi khó trả lời
Phải chăng là để biệt li thôi
Ngồi buồn nỗi nhớ theo nhau mãi
Chẳng hẹn lại nhau cuộc tái hồi
Đau đớn làm ta hoá dạn dày
Như dòng sông lạnh buốt tê tay
Lòng không muốn khóc, kêu than nữa
Ta chỉ mỉm cười trong đắng cay...
Hỡi thượng đế tôi cúi đầu trả lại
Linh hồn tôi đã một kiếp đi hoang
Sầu đã chín xin Người thôi hãy hái
Nhận tôi đi dù địa ngục, thiên đàng.
Mảnh thủy tinh ánh điện đường soi vào lấp lánh
Em cứ ngỡ là vì tinh tú vừa rơi
Em reo lên thầm cảm tạ bầu trời
Chợt ngỡ ngàng nhận ra ko phải thế
Em đã có bao lần như thế
Đã bao lần lầm lỗi để xót xa...
(Sưu tầm)
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.