DỚ ThẢo Mi
Em lừng lững bước vào đời tôi như người con gái giữa khuya một đêm nào lừng lững bước vào căn gác nhỏ . Cả một vừng hào quang rừng rực trên ánh mắt với một vực đen thăm thẳm ẩn ứơc sau vai . Cặm chung chỉ một cây Thánh giá vào giữa hai huyệt mộ đời nhau em làm dấu thánh và giải tội tôi bằng những giọt ân sủng sương tuyền ứa ra từ hai khe mi trinh phụ.
Ai chia em chăn chiếu . tôi chỉ chung em mảnh đất trời . Khoảng đất trời nhoi nhỏ trong mảnh hồn vừa đươc em tẩy rửa . Đêm đời còn trùng trùng bão gió ngoài kia . .
Rồi em buông trâm xoã tóc / ngọn dài đổ xuống mênh mông / cội nguồn trăm năm hội tụ / trùng trùng bão gió ngẩn ngơ chảy vào mái tóc : vực thẳm chứa chan
mưa ru mắt em buồn ngủ / mi dài khép lại mồ chôn
Cứ dựa lưng vào sườn dốc đời nhau . Tôi sẽ thức cả phận mình nhìn :
thôi thì co gối / mộng / giường nghiêng
tóc vẫn dài hơn những muộn phiền
ai chia chăn chiếu / tôi chia đất . . .
em nằm ôm gối ngủ bình yên !
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.