8/3/2009
Mệt quá! Lại ốm rồi. Cả ngày nằm dài ở nhà một mình nghe chó sủa và chim hót Tất cả dường như ko luân chuyển, ko tồn tại. Chỉ có cái điện thoại thỉnh thoảng rung với những tin nhắn chúc mừng của mọi người. Ừ thì có chiếc điện thoại mới biết mình còn tồn tại, còn trong trí nhớ của một ai đó... Muốn ra đường quá để thay đổi không khí nhưng cũng chả biết đi đâu và để làm gì. Trời lạnh lại ốm nữa, ra hóng gió mai ốm thêm lại ko cày được. Mai lại bắt đầu 1 tuần mới rồi. Còn 4 tập bài chưa chấm, định hôm nay làm nhưng chẳng muốn nhấc tay làm gì.
Tối muộn nhận tin nhắn chúc mừng của người cuối cùng, cũng ko nhắn tin trả lời dù trong lòng ko muốn thế! Tất cả tóm lại một chữ CHÁN!
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.