8/5/2009
Hoài nghi! Nặng nề quá, những ngày này... cuộc sống cứ trôi chảy đi như vô thức. Chiều về buồn thật nhiều cũng ko muốn đi liên hoan nữa, nhưng lại ngại vì sự nhiệt tình của mọi người. Lúc về cô K bảo mày đừng nghĩ rồi mang cái mặt chán đời ấy nữa. Ừ nhỉ! giá ko biết nghĩ, chưa bao giờ thèm vô tri như bây giờ! Người như quả bóng căng phồng chỉ cần một va chạm nhỏ là có thể vỡ tung ra thành trăm mảnh. Lại ước có thể vỡ. Lúc về anh V nhắn tin sống đừng có hoài nghi nhé. Hi. Lại ước vô tri để ko hoài nghi! Nhưng niềm tin thì quả là ít. Mấy đứa bạn nói mày đừng nói nữa, toàn nói lời cay nghiệt thì nói làm gì. Ừ nhỉ! tốt nhất là ko nói! Nhưng thế nào để tốt nhất cho mình???
0 Bình luận
Recommended Comments
There are no comments to display.